ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 180

trong phòng ăn khiến cho các cửa kính phải đóng, không cho gió ngoài thổi
vào. Nếu như là ngày đẹp trời, tàu sẽ đậu trên mặt biển và mở cửa sổ để đón
gió.

Thiên Hạ im lặng ngồi dùng bữa còn Khưu Lạc hai tay chống cằm nhìn cô
ăn.

Đợi cô đặt dao xuống và dùng khăn lau miệng, anh mới hỏi: “Em ăn no
chưa?”

“No rồi, còn cảm thấy hơi khó chịu nữa”.

“Đi, chúng ta về phòng”, nói xong anh dắt tay cô đứng dậy.

Giống như một đôi tình nhân ngọt ngào, giống như một đôi uyên ương mới
cưới, hai người dìu nhau về phòng, gặp mỗi người trên đường đi đều nói
“chào buổi tối”, nụ cười rạng rỡ và tự nhiên luôn nở trên môi hai người.

Sau khi tắm xong cả hai nhẹ nhàng lên giường ngủ, nằm ôm người kia trong
vòng tay và cùng thưởng thức hương thơm toát ra từ nhau.

Đêm yên tĩnh, yên bình nhưng xa xôi.

“Khưu Lạc, anh nói thật đi, ban đầu anh không thích em phải không? Anh
lừa em giống như lừa Kelly…” Thiên Hạ nói nhỏ, đêm nay cô phải khám
phá hết nội tâm của anh thì thôi.

“Ừ”. Khưu Lạc cười trừ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.