ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 181

“Ba năm trước đây nguyên nhân anh rời xa em cũng giống như anh nói với
Kelly: [B]“Anh làm tổn thương em vì thế người đau là em”.

“Đúng…”

“Vậy anh thay đổi từ bao giờ?”

“Anh cũng không biết. Có thể là lúc biết em và Châu Cẩn Du kết hôn, có
thể là lúc quay về thấy một em cao ngạo, có thể là cái đêm em dùng thân
mình để đổi lấy viên Ánh Trăng…”

“Khưu Lạc, bây giờ anh không thể nói anh yêu em sao?” Cô mở to mắt nhìn
anh. Ánh trăng soi rõ gương mặt cô, phản chiếu đôi mắt đen và sâu thẳm
của cô.

Gương mặt của anh cũng đẫm ánh trăng, trầm ngâm một hồi lâu, anh đưa
tay ôm chặt Thiên Hạ hơn nữa, ánh sáng vương trên trán, anh nhắm mắt lại.

Thiên Hạ cũng nhắm mắt lại không hỏi thêm gì nữa. Không sao cả, cô sẽ
đợi đến ngày đó.

hai người bay khỏi giường. Hai người bàng hoàng mở mắt thấy mọi thứ trên
bàn như cốc chén, đĩa, hoa quả đều rơi hết xuống. Tiếp theo đó là một trận
nữa, cả căn phòng như đảo lộn, vữa tường cũng tróc ra từng mảng.

“Mau chạy đi”. Khưu Lạc hét lên, sau đó anh mở túi hành lý lấy túi đá quý
rồi vội vàng chạy ra ngoài không kịp xỏ dép.

Hành lang đã đông nghịt người, sự lo lắng bất an và sợ hãi hiện rõ trên
gương mặt họ, tiếng gọi thất thanh phát ra khắp nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.