ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 200

Những lời của ba khiến cô chạnh lòng. Những lời này đã từng có người nói,
một người vô cùng hiền từ đã nói, nhưng đáng tiếc bác ấy không được nhìn
thấy con trai mình lấy vợ sinh con, bác đã sớm rời bỏ nhân gian rồi…

“Châu Cẩn Du là người tốt. Ba biết con không chắc đã thích cậu ấy, thế
nhưng con tìm một người yêu con kết hôn không được sao? Như vậy ba có
đi cũng yên tâm”. Ông Khởi Thước thở dài.

Thiên Hạ bực mình nói: “Cái gì mà đi cũng yên tâm? Ba không chỉ thấy con
lấy chồng sinh con mà còn nhìn thấy con của con nữa. Ba không có chuyện
gì hết!”. Thiên Hạ nắm tay ba và nói: “Bác sĩ đã nói rồi, vạn bất đắc dĩ..,
vẫn có thể ghép tim, cho dù tỉ lệ thành công rất ít…”

“Ha ha, ba già thế này rồi còn sợ gì chứ. Thiên Hạ con cũng nên suy nghĩ
về Châu Cẩn Du nhé…”.

Cốc cốc, có tiếng gõ cửa. Châu Cẩn Du đẩy cửa bước vào, trên tay cũng
cầm một chiếc bình giữ nhiệt.

“Cháu chào bác, Thiên Hạ cũng đến rồi à, hai người ăn rồi à?” Anh giơ
chiếc bình lên và cười.

“Không sao, bác vẫn còn đói. Cẩn Du mang gì đến thế? Mau cho bác nếm
thử nào?” Ông Khởi Thước cười rất hớn hở.

Châu Cẩn Du cười: “Vâng”. Anh múc canh ra bát và ngồi xuống bên kia
giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.