ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 204

Trần Giai Vân cũng dẫn bạn trai của mình đến. Đó là một chàng trai da
ngăm đen, hai mắt to, thân hình đầy sức hút. Sau này cô mới biết hóa ra anh
ấy là một vận động viên bóng chày, tên là Frank, là con lai người Anh và
Phi.

Người quản lý của “Phong Trạch” là Trình Lê Huyên cũng dẫn theo ba cô
con gái gả vào nhà giàu đến. Người đàn bà đó, đôi mắt sắc lẹm nham hiểm,
cho dù bà ấy cười vẫn khiến người ta hồi hộp lo lắng.

Sau bữa tối linh đình, nhân viên phục vụ dọn tất cả các bàn ăn đi, trong
chốc lát căn phòng rộng lớn tạo thành một khoảng không ở giữa. Những
chiếc đèn chùm màu cam hàng đầu được vặn nhỏ đi mấy phần, không khí
vô cùng quyến rũ và có phần hấp dẫn.

Dàn nhạc bắt đầu chơi những khúc nhạc trữ tình, các đôi bắt đầu ôm eo
nhau và nhún nhẩy theo điệu nhạc du dương. Trần Giai Vân và bạn trai ôm
nhau, vừa nhảy vừa hôn nhau, thân mật và tình tứ.

Bỗng nhiên có tiếng người vang lên phía sau Thiên Hạ, âm thanh đó vừa
đẹp vừa có sức hút, giống như tiếng nước ngưng đọng lại trong màn đêm,
vừa lạnh vừa khó đoán, giống như hạt cát chảy qua tấm lụa không biết sẽ
chiếm lĩnh linh hồn bất cứ lúc nào.

“Cô gái xinh đẹp, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?”

Thiên Hạ giật mình, chầm chậm quay người, dường như khó khăn gấp vạn
lần.

Người đàn ông trước mặt cô có mái tóc dài màu vàng lòa xòa trước trán che
đi ánh mắt xanh. Dưới ánh đèn mờ ảo, anh ấy nổi bật lên như được bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.