ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 206

Ánh mắt Thiên Hạ không kiềm chế được nên liếc nhìn anh ấy, ánh mắt đầy
chân tình của cô khiến ánh mắt Châu Cẩn Du bên cạnh cụp xuống.

“Cẩn Du, em có chuyện nói với anh ấy một chút, lát nữa em sẽ nhảy điệu
nhạc đầu tiên với anh”. Thiên Hạ ra hiệu cho “Lý Ngự Thành” ra bên ngoài
nói chuyện.

Cô cố gắng giữ cho bước chân mình thật bình tĩnh thế nhưng trái tim thì
đang rộn ràng niềm hạnh phúc, trên mặt bất giác nở một nụ cười.

Hai người ra bên ngoài phía cửa sổ, rèm cửa bay phấp phới theo gió, che
khuất ánh nhìn của tất cả mọi người.

Thiên Hạ xúc động nắm chặt hai cánh tay của anh giọng vui vẻ nói: “Khưu
Lạc, anh vẫn sống! Quá tốt rồi! Làm sao anh lại sống sót thế? Em đã sống ở
Langnitie nửa tháng trời, ngày nào cũng đi ra biển từ sáng sớm, anh có nhìn
thấy em không?”

Khưu Lạc cười nhìn cô, ánh trăng vương đầy trên anh, càng khiến anh thêm
hấp dẫn. Thiên Hạ dường như không tin vào mắt mình, tất cả giống như
một giấc mơ, cô đã nằm mơ nửa năm nay, hôm nay giấc mơ đã thực sự trở
thành hiện thực, anh ấy đã trở về, đã trở về bên cạnh cô…

Thiên Hạ ôm chặt anh rồi rúc đầu vào trong lòng anh, hít hà hương thơm
trên người anh. Nếu như có thể cô hy vọng thời gian mãi mãi ngưng đọng ở
khoảnh khắc này.

Nhưng trên đầu cô lại vang lên giọng nói lạnh lùng: “Vợ sắp cưới? Hai
người lại sắp kết hôn? Xem ra anh trở về không đúng lúc rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.