ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 225

“Đúng thế, đẹp không?” Chàng trai nheo mắt cười nhưng không che giấu
được nhuệ khí trên người.

“Anh tên là gì?” Cô hỏi lại và cười với anh.

Muốn báo thù thì trước hết cần biết tên họ của kẻ địch.

“Lục Khai Nguyên”. Anh hút hơi cuối cùng rồi ném đầu lọc vào gạt tàn.
Người này nếu là Lục Khai Nguyên… cô khẽ khựng người lại một chốc rồi
nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường.

Vậy thì tất cả không thể tự nhiên được.

Con trai lớn của nhà họ Lục là Lục Khai Nguyên 5 tuổi bị bắt cóc, 12 tuổi
mới được cảnh sát giải cứu từ tay xã hội đen. Nhưng Lục Khai Nguyên lúc
đó đã không còn giống những đứa trẻ cùng tuổi khác nữa mà trong mắt anh
đầy vẻ lạnh lùng, máu lạnh khiến người lớn phải sởn gai ốc. Anh là đứa trẻ
ngỗ nghịch nhất New York. Nếu như đã thuộc hạng công tử ngỗ nghịch thì
đua xe và những rắc rối trong cuộc sống chỉ là chuyện thường mà thôi.

Có điều, đây không phải là lý do mà cô có thể bớt giận đối với anh.

“Lục Khai Nguyên, anh có thể ngồi xuống giường cạnh tôi được không?”
Cô tiếp tục cười.

Mắt trái anh ta nheo lên một cái khiến cho mắt càng hẹp, dài và hấp dẫn.

Lục Khai Nguyên hoàn toàn không phòng bị gì khi tiến về phía Thiên Hạ,
anh ngồi xuống bên cạnh cô, điệu bộ dương dương tự đắc của một công tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.