ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 224

Đã sớm biết anh không bao giờ nhìn nhầm người, chắc là chỉ do vội vàng
mà thôi.

“Là một cô gái xinh đẹp…” Vẻ sắc lẹm trong mắt anh phát ra khiến người
khác cũng phải gai người lại.

Khi Thiên Hạ tỉnh dậy cô khẽ ho lên hai tiếng cho thoải mái. Chăn ấm áp,
không khí trong phòng cũng ấm áp, cô cảm thấy mình hình như đang phát
sốt, miệng lưỡi khô và đắng. Mở mắt ra, cô liền thấy bức phù điêu treo trên
trần nhà, cô giật mình chớp chớp mắt, cô lập tức tung chăn, cúi đầu, thấy
lạnh…

Quần áo của cô đâu?

Thiên Hạ nhìn bốn phía, cô phát hiện trên giá ở đầu giường đặt mấy tấm
ảnh, cô cầm lên xem, đột nhiên cảm thấy huyết khí như dồn hết lên đỉnh
đầu! Chụp tuy rất đẹp… nhưng đều là hình nude của cô… khi cô hôn mê đã
bị người ta chụp trộm!

“Ồ, cô tỉnh rồi à?” Tiếng nói pha lẫn tiếng cười, hình như có chút châm
biếm.

Hóa ra bên ngoài cửa sổ có người! Đầu thuốc lá được dụi tắt trong đêm tối,
chàng trai vén rèm bước vào trong phòng, nhìn Thiên Hạ đang quấn chặt
tấm chăn và nói: “Cô tên là gì?”

“Là anh… chụp những bức ảnh kia?” Thiên Hạ cầm tấm ảnh nude trên tay
và khẽ run run, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.