ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 236

“Cậu hai, cảm ơn anh”. Nếu không có Ký Hy thì hôm nay cô không biết
phải đối phó thế nào với tên điên Khai Nguyên kia. Chẳng có đạo lý gì để
nói, cũng chẳng có thân phận gì, không có quyền lợi gì để mà uy hiếp, bạo
lực chính là cách duy nhất để giải quyết mọi vấn đề.

“Tôi đi dọn dẹp phòng cho anh ngay đây”. Thiên Hạ đang định đi dọn
phòng thì Ký Hy liền kéo tay cô lại và nói: “Không cần cô dọn phòng, tôi
chỉ nói đùa thế thôi”.

Phải chăng là Ký Hy nghe được tiếng kêu của cô từ ngoài cửa sổ nên mới
có ý vào cứu cô?

Thiên Hạ trong lòng có chút cảm kích nên ậm ừ gật đầu: “Vậy… tôi phải
xuống núi mua đồ đây. Quản gia đã đưa danh sách mua đồ cho tôi rồi. Chào
cậu hai tôi đi”.

“Cô xuống núi thế nào?”

“Đương nhiên là đi bộ xuống núi”. Thiên Hạ cười, bây giờ cô đâu phải là
tiểu thư ngàn vàng chứ, mà là người hầu của nhà họ Lục, lẽ nào còn có xe
riêng đưa đón?

“Vậy để tôi đưa cô đi, đằng nào cũng tiện đường”. Không ngờ có người chủ
động làm lái xe cho cô.

Xe dừng, Thiên Hạ chào tạm biệt xong và chuẩn bị xuống xe thì Ký Hy nói:
“Đằng nào cũng còn thời gian, để tôi đi cùng cô. Siêu thị này lớn lắm, e
rằng cô sẽ chóng mặt với nó đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.