ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 245

Thiên Hạ bưng một đĩa hoa quả đi về phía phòng khách, bỗng có một người
đàn ông chắn ngay trước mặt cô. Người đàn ông tầm 40 tuổi, có bụng bia,
thắt lưng lại thắt rất chặt. Người đàn ông nói với Thiên Hạ: “Chào buổi tối”.

Hóa ra đó là người Nhật, câu này cô hiểu, nghĩa là chào buổi tối, cô cũng
chào lại anh ta.

Người đàn ông lấy miếng kiwi cho vào miệng, cười tươi hơn, giơ ngón tay
cái lên vào nói: “Rất ngon”.

Lúc ấy có người gọi tên ông ta bằng tiếng Nhật. Ông ta quay đầu lại, nhìn
thấy Lục Khai Nguyên, hai người vui vẻ mỉm cười rồi cùng rời đi.

Bỗng nhiên Lục Khai Nguyên quay lại liếc nhìn Ngôn Thiên Hạ một cái,
ánh mắt nham hiểm, sắc nhọn, nụ cười vô liêm sỉ. Mấy hôm không gặp,
khuôn mặt của anh ta trông vẫn xấu xa và đểu giả như thế.

Thiên Hạ bày thức ăn lên bàn trong phòng chính, cùng những người hầu
khác lùi về phía sau.

Ở đầu bên kia, ánh mắt của người đàn ông người Nhật đang hướng về phía
Ngôn Thiên Hạ. Ông ta hỏi Lục Khai Nguyên: “Đó là cô người hầu mới à?
Sao trước đây tôi chưa gặp cô ta?”

“Đúng vậy, mới đến được nửa tháng”. Lục Khai Nguyên trả lời ông ta bằng
tiếng Nhật rất lưu loát. Thời gian này anh ta đang bận rộn lên kế hoạch làm
thế nào để hạ Lục Ký Hy nên đã quên mất Ngôn Thiên Hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.