ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 25

“Sau này không nên gặp nhau nữa”. Giọng anh vang lên bên tai cô. Thiên
Hạ không ngẩng đầu lên, cũng không nói gì cả. Cô chỉ im lặng nhìn chiếc
bóng dài của anh dần dần tan biến đi, mấy chiếc ô tô bắt đầu chuyển bánh.

Trong tay cô là chiếc nhẫn kim cương trong suốt đang phát sáng.

Lát sau đó cô ném nó vào bụi cỏ được cắt tỉa ngay ngắn trước cửa nhà họ
Ngôn.

Có nhiều thứ nếu đã ném đi rồi có nghĩ là sẽ tạm biệt nó một cách triệt để.
Đã nói rồi mà, bây giờ cô chỉ thích Hạc Huyết Hồng Gorgeous xinh đẹp mà
thôi.

Khi cô vừa đẩy cửa bước vào thì mọi thứ chờ đợi cô khiến cô ngạc nhiên tột
độ, cô đứng ngay người như khúc gỗ.

Trong nhà không thấy bóng một người hầu, khắp nơi lộn xộn cứ như đã xảy
ra một vụ cướp bóc, chắc chắn là cha cô vừa nổi cơn thịnh nộ rồi.

“Ba, dì ơi”. Tiếng gọi của cô vọng rõ trong ngôi nhà vắng tanh. Cô hốt
hoảng chạy lên tầng hai, vào phòng ngủ cô thấy bà Lâm Hề Nhị đang ngồi
trên ghế thái sư, một tay bóp trán, gương mặt vô cùng đăm chiêu.

“Dì, tại sao chẳng thấy một người nào ở nhà thế?”

“Ta để họ rời đi vài hôm, tránh ta nhìn thấy mà chán nản”. Giọng bà Lâm
vô cùng mệt mỏi.

“Nhà mình đã xảy ra chuyện gì thế?” Dường như cô có linh tính không hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.