ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 327

Nét mặt Khưu Lạc giãn ra một chút, lúc này điện thoại của viên cảnh sát tổ
trưởng reo vang. Nghe xong điện thoai, viên tổ trưởng nói với người lái xe:
“Có thể chúng định bỏ đường bộ lên thuyền chạy theo đường thủy, theo
sông Nile đến cảng Alexandria, bến Kanatto và Keneer đã tạm thời đóng
lại, chúng ta sẽ đuổi kịp bọn chúng!”

Cùng với thời gian truy đuổi càng ngày càng dài thì tin tức thu được cũng
càng ngày càng nhiều. Các xe cảnh sát đều tập trung về các bến ven bờ
Kanatto.

Chín giờ ba mươi phút. Nhận được tin đã chặn được bọn Vương Tiểu Nhị ở
cảng phía tây Kanatto, Vương Tiểu Nhị bắt cóc con tin đang giằng co ở bến
tàu.

Khi tất cả các xe cảnh sát đến nơi, trước mắt Khưu Lạc đã có hai ba mươi
xe, một nhóm chạy đến bến tàu. Khưu Lạc nhìn thấy ba mươi người đang
cùng Vương Tiểu Nhị quây lại thành một hình tròn hướng ra ngoài, tay mỗi
người đều cầm một thanh đại đao A Rập đang đối chọi với cảnh sát. Bàn
tay rắn chắc của Vương Tiểu Nhị đang nắm lấy cổ Ngôn Thiên Hạ, một con
dao găm kề vào động mạch của cô. Hắn không ngừng rống lên với những
người cảnh sát đang vây quanh, lưỡi dao cứa vào da Ngôn Thiên Hạ, một
dòng máu nhỏ theo đó chảy ra. Trên chân, trên tay cô có rất nhiều vết
thương và chỗ tím bầm, trên bộ váy màu trắng cô mặc cũng có mấy vết
chân màu đen rất rõ.

“Thiên Hạ!” Khưu Lạc rẽ đám người đi lên phía trước, nhìn cô mà xót xa.

Nhưng cô mỉm cười với anh “Hắn ngốc quá! Em lừa hắn nói còn có ba
miếng ngọc quý khác được chôn dưới cây cọ trong vườn, hắn ta tưởng thật
cho người đi đào, nửa tiếng sau mới phát hiện bị lừa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.