ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 36

Nếu kéo dài đến ngày mai, e rằng… Lẽ nào phải bỏ giữa buổi hôn lễ? Nếu
mà như thế thì Cẩn Du sẽ hận cô cả đời mất.

Thiên Hạ nhắn lại với thư ký rằng cho dù muộn thế nào cũng nhắn Cẩn Du
gọi lại cho cô. Cô nắm chặt cái điện thoại, đợi đến một giờ đêm mà không
có tin tức gì. Cô lại gọi đến nhà họ Châu, chú Tần nói anh đã ngủ rồi.

Ông trời đang trêu đùa cô hay sao?

Cô chìm vào giấc ngủ trong tâm trạng bực bội, chán nản sáng sớm hôm sau
nửa tỉnh nửa mê đã có người lôi dậy chải đầu, trang điểm, cô choàng mắt,
bao nhiêu người vây quanh.

“Đợi đã, tôi phải gọi điện cho Cẩn Du”. Ngôn Thiên Hạ nói.

“Không được, cô dâu làm sao có thể gọi cho chú rể lúc này chứ? Thôi nào,
mau trang điểm nào, sớm muộn chả gặp được anh ấy!” Một đám người
quây lại ấn cô vào bàn trang điểm, trong tim cô thực sự đã vô cùng tuyệt
vọng.

Khi gặp Châu Cẩn Du đã là lúc hai người ở trong nhà thờ nghiêm trang rồi.
Họ hàng của hai nhà Châu, Ngôn đã đến đầy đủ. Bà Châu do sức khỏe
không tốt, lại ở Pháp xa xôi cho nên không có mặt tại nhà thờ. Tất cả mọi
người đều ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị chúc phúc cho hai người.

Ba cầm tay cô, từ từ dẫn cô vào lễ đường trên tấm thảm đỏ trải dài. Đầu kia
là Châu Cẩn Du đẹp trai, nho nhã và thanh lịch trong bộ vest trắng. Anh
cười và đón tay cô từ tay ông Khởi Thước, cả hai hướng mặt về phía cha sứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.