ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 38

“Đừng nghĩ rằng tôi là một quân cờ dễ điều khiển!” Nói xong, anh quay
người bước đi.

Cô đứng ngây người trong giây lát rồi bật cười.

Anh khiến cho cả nhà họ Ngôn không còn chỗ mà giấu mặt, nhưng đêm
trước anh vẫn để cho họ rút được tiền từ ngân hàng. Châu Cẩn Du, anh
đúng là chàng trai vừa nhẫn tâm vừa mềm lòng!

Thiên Hạ cười nhìn theo bóng Cẩn Du, ánh mắt cô lướt qua chàng trai mặc
áo vest trắng ấy, cô nhìn thấy một chiếc bóng dài mặc áo choàng đen, đang
dựa lưng vào cửa nhà thờ. Đầu gối phải chàng trai hơi co lại, và bắt chéo
lên chân trái, hai tay đút túi quần. Gió thổi tung mái tóc đen của anh, chiếc
cà vạt dài như cùng bay theo vũ điệu của gió vậy.

Lúc này, dường như cô nhìn thấy bờ môi cong cong của anh, nhìn thấy ánh
sáng của ngọc lục bảo trong đáy mắt của anh.

Cuối cùng anh ấy cũng đã trở về.

Trò chơi chính thức bắt đầu.

CHƯƠNG 2: ÂM MƯU BẤT THÀNH

Phần 1: Liên quan gì đến tôi

Nhà họ Ngôn lần này coi như lỗ lớn, không có lỗ mà chui xuống đất. Có
điều hôm đó tại lễ đường toàn người nhà hai bên, không có người ngoài,
hơn nữa tiền ở ngân hàng cũng đã rút được rồi, cho nên Ngôn Khởi Thước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.