ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 446

Ngôn Thiên Hạ chỉ lặng yên ngắm nhìn về phía chiếc xe đó trong bóng tối.
Người trong xe cũng ngồi lặng im.

Đèn xe phát ra thứ ánh sáng màu cam, giống như có một vầng trăng đọng
lại trên chiếc xe tao nhã. Yên lặng một hồi lâu, cửa xe đột ngột bật mở.
Châu Cẩn Du mặc một chiếc áo len cao cổ màu trắng và áo khoác nỉ, anh
bước xuống xe và đóng cửa lại.

Ánh trăng chiếu trên người anh vừa mông lung vừa mê ly. Anh dựa vào một
bên xe lưng quay về phía nhà họ Ngôn, sau đó quay người lại. Thiên Hạ
biết ý liền nấp sau rèm cửa.

Bây giờ không thích hợp để nhìn anh, còn anh bây giờ càng không nên xuất
hiện trước cửa nhà cô!

Lâu sau, Thiên Hạ kéo rèm nhìn ra ngoài, Châu Cẩn Du đang nhìn cô, anh
vẫn đứng ở chỗ cũ, nhìn không biết là buồn hay vui.

Hai tiếng trôi qua, mười hai giờ đêm, cô thấy anh quay người mở cửa lên xe
mở mui xe và nổ máy, chiếc Gallardo lao vút đi trong đêm.

Chiếc xe đi càng lúc càng nhanh cho đến khi hoàn toàn mất hút trong màn
đêm.

Đêm nay là một đêm lạnh, thế mà anh lại mở mui xe… Thiên Hạ không
hiểu vì sao anh lại làm thế, tại sao lại đứng trước cửa nhà cô đúng hai tiếng
đồng hồ, tại sao lại đột nhiên đến và đột nhiên đi.

Thế nhưng cô biết rõ một điều, hôn lễ của Cẩn Du và Mộc Thục sắp diễn ra,
và cô hy vọng hai người có thể ở bên nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.