ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 90

“Oa” tiếng của một cô gái ngồi góc khuất không nhìn thấy được ở bên cạnh
kêu lên: “Chiếc quạt đẹp quá”.

“Đó là viên đá gì thế? Đẹp quá”, tiếng của hai cô gái cùng thốt lên.

Đột nhiên có tiếng cười trầm trầm truyền ra ngoài, tiếng cười vừa tươi lại
vừa có cảm giác khiến người ta sợ hãi, giống như tiếng nước róc rách trong
đêm vừa có cảm giác dữ dội vừa có cảm giác mê li.

Mấy cô hầu mang thức ăn đến đã rời đi, cửa được đóng vào, còn cô ngồi đơ
người trên mặt đất, giống như bị người ta niệm chú vậy.

Tim đột nhiên đập dồn dập, hơi thở cũng gấp gáp hơn, Thiên Hạ đứng dậy
chầm chập tiến về phía cửa kéo, cô đặt tay lên cánh cửa, trong đầu không
ngừng vang lên tiếng cười đó, đến cửa, cô đi vào từ trường đã khiến tim cô
đập lien hồi…

Vang lên một tiếng, cửa bị đẩy ra.

Trong căn phòng khép kín, một chàng trai mặc áo sơ mi trắng có hoa văn
chìm, chiếc cavat màu bạc được tháo lỏng lẻo, đang ngồi nghiêng dựa vào
tường, áo sơ mi đã bung sẵn hai cúc, anh mặc chiếc quần tây màu đen, bên
cạnh còn có ba cô gái xinh đẹp đang vây quanh. Một tay anh cầm cái quạt,
một tay đang chỉ những cánh quạt bằng lông chim, trên mỗi cái lông chim
trên cánh quạt đều gắn mười hai viên đá xanh, ánh sáng cứ lan dần lan dần
nhưng không che giấu được ánh mắt màu xanh biếc của anh đang phản
chiếu.

Hóa ra là như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.