ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 92

“Em nghĩ rằng anh vì tiền? Em quá coi thường anh đấy!” Anh cười nhạt.

“Vậy anh tốn công tốn sức như vậy để làm gì?” Cô truy hỏi, mắt cô trợn
lên: “Nếu như không phải vì tiền, tài sản, quyền lực, vậy thì tại sao anh lại
quan tâm đến chuyện ba năm qua, tại sao lại bắt bà Lâm Hề Nhị phải ra đi,
tại sao lại khiến danh tiếng “Cảnh Thụy” tan tành, tại sao…” cô nói một
thôi một hồi, ánh sáng trong mắt như muốn vỡ vụn ra, anh ta thực sự muốn
cắt đứt hoàn toàn quan hệ anh em giữa hai người sao?

Vì thế mà ba năm trước, khi cô hoàn toàn mở rộng trái tim mình và trao nó
cho anh, thì ngày hôm sau anh ta đi Mỹ. Ba năm sau, khi anh ta đã chuẩn bị
mọi thứ và quay về để đạp đổ “Cảnh Thụy” .

“Cảnh Thụy không phải hoàn toàn do anh đạp đổ”. Anh cười khẩy, tay anh
cầm chiếc quạt có viên đá quý màu xanh, ánh sáng phát ra sắc nhọn: “Cảnh
Thụy vốn đã có vấn đề về tài chính từ lâu rồi, vì vậy Ngôn Khởi Thước mới
muốn nhanh chóng gả em vào nhà họ Châu. Sau này khi em hủy hôn với
Cẩn Du, ông ấy chỉ còn cách mạo hiểm. Mười tám thuyền đá quý ấy vốn
không phải chuyển sang Nga. Em nghĩ xem thời gian gấp gáp đến nỗi
không kịp mua bảo hiểm hay sao? Chuyến tàu chở toàn đá quý hiếm và kỳ
lạ ấy là muốn chuyển đến A rập (The United Arab Emirates). Sau này do
xảy ra sự cố chìm tàu nên đã chọc giận đến quốc vương. Anh chẳng qua chỉ
là thuận tay đẩy thuyền mà thôi, chỉ nhân cơ hội trong đau ngoài đớn mà
tiễn Cảnh Thụy đi Tây Thiên”.

Xem đi, quả nhiên chỉ có cô là tự mình nghĩ nhiều mà thôi. Làm gì có
chuyện Khưu Lạc là loại đàn ông đa tình chứ? Anh ta đúng là con quỷ
không có trái tim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.