ĐÁ QUÝ KHÔNG NÓI DỐI - Trang 94

Ngôn Thiên Hạ cũng quỳ xuống mặt đất như Giai Vân, hai tay cô đặt hai
bên thân, một lát sau cô khẽ cúi đầu, đôi môi mấp máy: “Nói đi, phải thế
nào anh mới buông tha Cảnh Thụy?”

“Tổ Mẫu Lục thật, giả đều trong tay tôi, tại sao tôi phải bỏ qua cơ hội đạp
đổ Cảnh Thụy? Tôi có lợi gì chứ?” Khưu Lạc uể oải nằm dựa vào tường rồi
nhếch cằm lên nhìn Thiên Hạ.

“Sao phải thế chứ? Chẳng phải anh muốn tôi quỳ gối khom người sao?” Cô
ngẩng cao đầu, ánh mắt đã trở nên vô cùng sáng suốt.

“Bây giờ cô đang quỳ ở đây là quỳ gối khom người sao? Ngôn Thiên Hạ,
tại sao cô luôn tự cao tự đại thế?”

Thiên Hạ im lặng không nói gì mà cứ trân trân nhìn anh ta, những ngón tay
đã thu lại thành nắm đấm. Rốt cuộc phải làm thế nào Khưu Lạc mới có thể
buông tha cho “Cảnh Thụy” đây? Bây giờ bà Lâm đã rời xa nhà họ Ngôn,
vậy thì anh ta còn được cái gì nữa? Tiền bạc? Phú quý? Không, cô biết anh
ta không chỉ muốn có thế. Có thể trong mắt anh ta chuyện này chẳng qua
chỉ như một trò chơi, anh ta chẳng qua chỉ muốn hưởng thụ cảm giác vui vẻ
của trò chơi mà thôi.

“Như thế này”, Khưu Lạc đột nhiên như nhớ ra nhiều gì, anh nói: “Đông
Tường bị Cảnh Thụy chèn ép bao năm nay rồi, Triệu Hằng Chi vô cùng hận
hai cha con cô. Tin viên Tổ Mẫu Lục giả lần này cũng là do anh ta tung ra.
Có điều anh ta không có chứng cớ, anh ta chỉ nói bừa mà thôi. Triệu Hằng
Chi có một viên đá Ánh Trăng rất có giá trị, viên đá có màu xanh mắt mèo,
đương nhiên về lĩnh vực này cô giỏi hơn tôi. Triệu Hằng Chi luôn cho rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.