DẠ THIÊN TỬ - Trang 1051

đồng cỏ ngập nước, cỏ dại khá cao cũng bị nước mưa đè xuống thấp, đong
đưa trong nước mưa không qua bắp chân, giống như rong vậy.

Mao Vấn Trí đạp nước mưa đi đường, mệt chết đi được. Diệp Tiểu Thiên

thấy bộ dạng của y như vậy rất bất đắc dĩ, vị nhân huynh này giống như
Đại Hanh vậy, đã bao nhiêu tuổi rồi còn như thế? Nhưng suy nghĩ một chút,
tuy nói Mao Vấn Trí tính trẻ con chưa mất, có thể liều một trận với La Đại
Hanh, nhưng ngươi cảm thấy y sống đần độn, y lại sống vui vẻ hơn phần
lớn mọi người.

- Đến rồi! Ngươi chờ ở chỗ này, ta leo tường vào tìm Thủy Vũ, nói với

nàng trước...

Diệp Tiểu Thiên vừa nói vừa quay đầu lại, thấy rõ tình hình sau lưng

mình lập tức sững sờ, không thấy Mao Vấn Trí! Sau lưng biển nước mênh
mông, cỏ dại từng mảng đong đưa trong bến nước, nhộn nhạo theo sóng,
Mao Vấn Trí biến mất không dấu vết. Diệp Tiểu Thiên thoáng chốc lạnh cả
người:

- Chẳng lẽ gặp quỷ rồi?

Đúng lúc này, một cái tay lớn đột nhiên thò ra khỏi mặt nước, liều mạng

quơ quơ trên mặt nước, vẩy ra bọt nước, lập tức một cái đầu người xuất
hiện, hét lớn:

- Cứu mạng! Cứu mạng! Ta không biết... ộc ộc... nước...

Đầu người lại chìm xuống, mặt nước nổi lên một chuỗi bong bóng, lục

bình bị đẩy ra lại trôi về, tụ lại trên mặt nước, không khác biệt với đồng
nước chung quanh. Hóa ra, phía sau Tiết gia có một vùng nước tù, lục bình
che kín mặt nước, sau khi mưa lớn, nước hồ đầy, ngang bằng với mặt đất
chung quanh, nếu không quan sát cẩn thận sẽ cho rằng cũng là bãi cỏ bị
ngập nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.