DẠ THIÊN TỬ - Trang 1208

- Ngươi có thể vì một tiểu nha đầu không thân thích, không kể gian nguy

tiến vào đất man hoang này, hiệp can nghĩa đảm, khiến người khâm phục.
Có điều lúc này người rời đi sợ cũng không thể nào tìm được. Như vậy đi,
Dương mỗ phân phó người của ta giúp ngươi nghe ngóng.

Diệp Tiểu Thiên vừa muốn nói lời cảm tạ, Triển Ngưng Nhi đột nhiên

cười lạnh chen lời nói:

- Ta đã cho bộ lạc bản địa giúp đỡ tìm người rồi, đây là địa bàn của họ,

nếu như bọn họ không tìm được, thì chắc chắn là bọn đạo tặc đã đi rất xa
rồi. Dương đại thổ ty lúc này mới ra tay, có phải là miệng lưỡi khảng khái
cho vui không?

Đối với việc Triển Ngưng Nhi đột nhiên nói chuyện, Dương Ứng Long

không kinh ngạc chút nào, dường như sớm biết nàng sẽ tỉnh lại lúc này,
Dương Ứng Long mỉm cười đáp:

- Người đã tận lực, nghe thiên mệnh mà thôi, Dương mỗ cũng là có ý tốt

a.

Diệp Tiểu Thiên ngẩn ngơ, Triển Ngưng Nhi đã tỉnh. Lại nghĩ đến lời

Dương Ứng Long nói, Diệp Tiểu Thiên liền hiểu ra. Triển Ngưng Nhi trúng
chiêu, rất có thể là khi hắn nói với Dương Ứng Long chuyện quen biết Diêu
Diêu thế nào, cho nên Dương Ứng Long mới từ đây quay lại câu chuyện.

Diệp Tiểu Thiên nhìn Triển Ngưng Nhi, Triển Ngưng Nhi thần sắc như

bình thường, không hề phát giác đoạn thời gian ngắn vừa rồi nàng giống
như một pho tượng gỗ, đối với thế giới bên ngoài đều vô tri vô thức. Diệp
Tiểu Thiên nghĩ tới sự thần kỳ, khó lường của Cổ thuật trong lòng càng ớn
lạnh, thầm sinh sợ hãi.

Có điều nhớ lại tửu sắc tài khí vừa rồi của Dương Ứng Long, Diệp Tiểu

Thiên lại cảm thấy Dương Ứng Long không thể nào cũng hạ Cổ độc với
hắn, nếu như tiền tài nữ tử có quý trọng, lẽ nào có thể đáng tiền hơn tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.