DẠ THIÊN TỬ - Trang 158

Hắn tò mò hỏi:

- Đây là cái gì?

Nhạc Diêu nũng nịu đáp:

- Người ta cũng không biết. Mẫu thân nói, từ khi mới ra đời người ta đã

đeo tấm thẻ này, sau này vẫn luôn mang theo, không được vứt bỏ. Tiểu
Thiên ca, tấm thẻ này có đẹp không?

- Đẹp. Đương nhiên là đẹp. Diêu Diêu nhà chúng ta dễ thương như vậy

mang thêm cái này thật giống thiên kim tiểu thư nhà hào phú.

Nhạc Diêu nghe vậy lại suy nghĩ. Con bé còn nhớ rõ Tiểu Thiên ca ca đã

từng nói, những bé gái khi còn bé xinh xắn thì lớn lên sẽ rất xấu, nên vội
vàng chối:

- Thẻ bài đẹp. Diêu Diêu thì không đẹp, Diêu Diêu xấu lắm.

Diệp Tiểu Thiên nghĩ thầm “Dương Lâm rất thương đứa con gái này,

không thể nào keo kiệt với con gái như vậy. Lão giàu có như thế, không
cho con gái đeo thẻ ngọc cũng phải là khóa vàng, sao lại chỉ có một tấm thẻ
bài bằng gỗ quá sức bình thường này?”

Mải suy nghĩ, hắn cũng không để ý tới lời nói trẻ con của Nhạc Diêu.

Tiết Thủy Vũ quay về bèn tiếp nhận cây gậy nướng con gà của diệp Tiểu

Thiên, tiếp tục xoay quanh, vụng trộm liếc sang hắn, nhưng lại thu ánh mắt
về cực nhanh.

Hôm nay, sau khi ra khỏi thành, nàng thực sự đã cố ý trốn theo hướng

tây nam, không chỉ muốn thoát khỏi Dương Tam Sấu đuổi giết mà còn
muốn trốn khỏi Diệp Tiểu Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.