DẠ THIÊN TỬ - Trang 237

Diệp Tiểu Thiên cả kinh:

- Nơi này không nên ở lâu, chúng ta đi mau.

Hắn quay người định bỏ chạy, bỗng nhiên trông thấy phụ nhân bị rượu

dính chặt hai mắt đang đưa tay quờ quạng loạn xạ. Trong đám quyền cước
bay múa thực sự rất dễ gặp nguy hiểm.

Mấy quân Hán cũng quá hồ đồ rồi. Có lẽ ngay từ đầu bọn họ không nghĩ

tới cuộc chiến này lại loạn đến mức đó, nên không lưu một ai ở lại bảo vệ
bà ta. Đến khi bọn họ thực sự bị cuốn vào cuộc hỗn chiến, thì còn chẳng ai
quan tâm với bà ta nữa.

Mấy phụ nhân khác ban đầu còn che chở dìu bà ta tránh sang một bên,

càng về sau càng bị tách nhau ra, lại thấy tình cảnh quả thực hung hiểm,
sớm đã bỏ chạy mất dạng. Diệp Tiểu Thiên do dự một chút rồi tiến lên dìu
tay bà ta nói:

- Đại nương không nên hốt hoảng, đi theo ta.

Diệp Tiểu Thiên vác cái bao trên lưng, tay phải dắt Nhạc Diêu, tay trái

dìu phụ nhân trung niên, rời khỏi đám đông. Thủy Vũ theo sát phía sau,
cũng không kịp gọi Phúc Oa nhi. Phúc Oa nhi ngược lại rất ngoan ngoãn,
chăm chú theo lưng nàng, không hề lạc một bước.

Diệp Tiểu Thiên thoát khỏi cuộc hỗn chiến, chạy đến đầu đường, thở

khói ra cả hai tai, ngẩng đầu lên quan sát, thì thấy mười mấy nha dịch mặc
áo trắng đang đi về phía bên này. Hắn mừng rỡ buông phụ nhân trung niên
kia ra, cao giọng hô lớn:

- Quan lão gia, các ngài mau tới đây, trên phố có người ẩu đả.

Mười mấy tên nha dịch đang bước đi lười biếng nghe thấy tiếng hô,

người đi đầu lập tức trợn tròn hai mắt, xoẹt, gã rút dây xích bên hông ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.