DẠ THIÊN TỬ - Trang 239

Lão phụ nhân rửa sạch hai mắt đến đỏ quạch, liền cầm khăn lên lau mặt,

vừa nói chuyện với Tiểu Thiên. Diệp Tiểu Thiên hỏi:

- Đại nương cũng họ Diệp? Tiểu chất cùng họ với đại nương. Giọng nói

của đại nương rất hay. Bà cũng vừa chuyển tới nơi này?

Diệp đại nương cười:

- Lão thân người Nam Kinh, phủ Ứng Thiên. Tuy nhiên không phải là

vừa chuyển tới nơi này. Ta sinh trưởng ở đây. Diệp gia chúng ta đến đây từ
thời Hồng Vũ rồi. Ngồi đi, tiểu tử, ngồi đi, mọi người, mời ngồi.

Diệp đại nương ngồi xuống băng ghế đối diện, cười híp mắt:

- Năm đó, Phó đại tướng quân dẫn theo 30 vạn đại quân Giang Nam

nhận mệnh hoàng gia Hồng Vũ viễn chinh Vân Quý, càn quét Thát tử triều
Nguyên. Lão tổ tông của Diệp gia ta ở trong số quân tham chiến đó. Sau
khi Thát tử chạy trốn, Hồng Vũ hoàng gia xuống lệnh 30 vạn đại quân dẫn
theo gia quyến phòng thủ nơi này. Cũng là chuyện của hơn 200 năm trước
rồi. Tuy nhiên, người Hán ở quân đồn cũng không kết hôn với người ngoại
tộc. Cho nên giọng nói không hề lai tạp.

Đại nương nhìn Thủy Vũ, cười híp mắt:

- Ngươi cùng vợ đến thăm người thân? Vợ của ngươi thật là xinh đẹp.

Tiểu tử, ngươi thật là có phúc khí nha.

Tiết Thủy Vũ đỏ mặt, lí nhí nói:

- Là muội tử, không phải vợ.

Nhưng giọng nàng quá nhỏ, người khác căn bản không nghe thấy.

Dọc đường đi, không ít lần nàng đã bị hiểu nhầm như vậy rồi, nên cũng

bị miễn dịch dần. Nhưng mỗi lần bị hiểu nhầm thì vẫn còn rất xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.