DẠ THIÊN TỬ - Trang 299

Diệp Tiểu Thiên nhìn “Phong Linh Nhi” đang uốn éo trước mặt kia,

thầm nghĩ: “Hắn chắc gì đã cho mình hát hí khúc, đại khái chắc chỉ cho
mình vận chuyển đạo cụ, đáng trống khua chiêng vân vân, lúc cần thì chạy
lên sân khấu diễn vai phụ... Ừ... nhất định là vậy!” Truyện "Dạ Thiên Tử:
Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc
(LuongSonBac.com)

Diệp Tiểu Thiên đi theo Phong Linh Nhi vừa biến mất sau cánh cửa

không lâu, thì cách cửa đang khép hờ kia lại bị người đẩy ra, hai tên đại hán
mang bội đao người Miêu hùng hổ bước vào đứng về hai bên.

Sau đó là một cô gái người Miêu quần áo chung quanh lóng lánh bước

đến.

Cô gái người Miêu này nhìn kỹ thật ra chỉ là một nha đầu rất xinh đẹp,

chẳng qua mày nhíu lại làm mất đi sự quyến rũ của nàng.

Nàng chắp hai tay sau lưng, hướng về trước cửa quét qua, giọng uy nộ:

- Hắn thật sự ở chỗ này?

Một trong hai đại hán khấu đầu nói:

- Vâng!

Miêu nữ cau có, nũng nịu nói:

- Dẫn đường trước đi, tìm hắn mang ra!

Hai đại hán người Miêu vội vàng lĩnh mệnh, Miêu nữ kia cũng bước theo

khắp người vang lên tiếng chuông bạc đinh đinh đang đang đang theo từng
bước chân.

Khuôn viên ở đây khá ưu nhã, ở đây là một bụi trúc vàng, chỗ kia là hòn

non bộ, trái phải hai bên nhà là bóng cây xanh thoáng mát thấp thoáng ẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.