DẠ THIÊN TỬ - Trang 370

Tên thư sinh áo xanh này chính là tên lưu học sinh mà lúc trước khi ở

Hoàng huyện Diệp Tiểu Thiên đã từng gặp, được Triển Ngưng Nhi ái ái mộ
mộ - Từ Bá Di. Từ Bá Di không nhận ra hắn. Diệp Tiểu Thiên của ngày đó
áo quần rách nát so với tên ăn mày cũng chẳng hơn chỗ nào thì y làm sao
có thể đưa mắt nhìn.

Diệp Tiểu Thiên lúc này cũng không để ý tới Từ công tử, hắn đi theo

Hoàng Huyễn và Lý Vân Thông chạy vào trong nội đường, liền nhìn thấy
một gian sách lớn như vậy đã biến thành võ đường, bàn học, đệm ngồi,
sách vở, bút mực tất cả đều biến thành vũ khí, giấy bay tứ tung giống như
một mảng tuyết trắng.

Huyện học Giáo dụ Cố Thanh Ca đứng trên bục lớn tiếng quát, tiếng thét

đều đã khàn khàn:

- Dừng tay! Tất cả dừng tay! Ngỗ nghịch à! Dã man à! Một đám thụ tử,

khó thành đại khí! Lão phu thực sự là quá thất vọng rồi, lão phu thực sự
thất vọng hoàn toàn!

Cố Thanh Ca đang vỗ ngực dậm chân liền thấy một đám bộ khoái chạy

vào, vui mừng quá đỗi nói:

- Nhanh, nhanh tách bọn chúng ra.

Những học sinh này đều là con cháu của các thủ lĩnh bộ lạc trong núi lân

cận, còn có con cháu một số thủ lĩnh quanh huyện, bởi vì đi Huyện học
huyện mình ngược đường hơi xa cho nên cũng theo học tại Huyện học
huyện Hồ. Những người này tính tình lỗ mãng, ngỗ nghịch không chịu
được, làm gì quan tâm đến cái gọi là sư đạo tôn nghiêm, dối trên lừa dưới.

Bởi vì thân phận đặc biệt của bọn chúng, sư trưởng xưa nay đánh không

được chửi không xong, lúc bọn chúng phát sinh xung đột còn lo lắng bọn
chúng xảy ra chuyện, nếu thực sự có người bị trọng thương thậm chí tàn tật
hoặc chết bọn họ cũng gánh vác không nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.