DẠ THIÊN TỬ - Trang 561

kìm được.

La Đại Hanh chậm chạp nói:

- Nếu không thì, đại ca đi tìm Lang Trung xem?

Ngay sau đó mọi người không để ý tới việc thúc giục thu thuế lương

thực nữa, mà đưa Diệp Tiểu Thiên vội vàng lên đường trở về. Diệp Tiểu
Thiên phóng ngựa cười điên cuồng, bễ nghễ trong gió mây không để ý đến
mọi người. Sau khi về đến huyện thành, họ lập tức theo Lý Vân Thông dẫn
đường đến nhà một vị Lang Trung nổi tiếng nhất trong huyện. Truyện "Dạ
Thiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn
Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Dạ Thiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên
Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Suốt dọc đường, Diệp Tiểu Thiên vẫn cười vui như trước không hề ngớt,

khiến cho người đi đường đều thi nhau nhìn theo. Đi tiếp đi tiếp, chợt Diệp
Tiểu Thiên bỗng nhiên nghe thấy một tràng cười vang như chuông bạc.
Diệp Tiểu Thiên tưởng là gặp được người cùng bệnh với mình. Hắn ngoảnh
lại với vẻ mặt đầy cảm thông, nhưng chỉ nhìn thấy Triển Ngưng Nhi đang
tủm tỉm cười đứng ở bên cạnh.

Hôm nay Triển Ngưng Nhi thổi tên không thấy hiệu quả liền liền mau

chóng trở về khách điếm. Biểu ca của nàng là An Nam Thiên thấy biểu
muội thần sắc không tốt, bèn vội vàng cẩn thận dỗ dành nàng đi chơi phố.
Triển Ngưng Nhi tuy tính khí nam nhi nhưng rốt cuộc vẫn là con gái. Phàm
là con gái ai chẳng thích đi chơi phố. Thế là nàng bèn theo gã đi ra phố.

Không ngờ, hai huynh muội đang đi dạo bỗng nghe thấy một trận cười

lớn, Triển Ngưng Nhi nhìn theo tiếng cười, chỉ nhìn thấy Diệp Tiểu Thiên
cưỡi trên lưng ngựa, xoa xoa bụng cười đến nỗi đau cả bụng.

Ban đầu, Triển Ngưng Nhi sững sờ, sau mới nhảy chân sáo lên nói lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.