DẠ THIÊN TỬ - Trang 670

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Nhưng như thế là xong rồi sao? Ta lúc đó liền biết được, chưa hết, tuyệt

đối chưa hết! Nếu các ngươi chỉ dựa vào cỗ sát khí của cơn tức giận thì vô
dụng, ta nói phải tranh giành, cái gì là tranh giành? Người ta lớn mạnh hơn
ngươi, cái đó mới gọi là tranh giành, nếu như ngươi lợi hại hơn người rồi
thì còn cần tranh giành sao? Tranh giành, chính là từ trong cái không thể để
giành lấy cái có thể! Tranh giành, chính là một bên yếu đi đánh một bên
mạnh! Tranh giành, là phải đổ máu! Nếu như, ngươi chỉ hơi thất bại liền
muốn đánh trống rút lui; Nếu như, cỗ nhiệt huyết này vừa đi qua ngươi liền
biến trở lại nguyên hình, vậy ngươi là gì? Ngươi vẫn là kẻ bất lực, nhiều
lắm chỉ xem như là kẻ bất lực thỉnh thoảng biết tức giận! Muốn tranh giành
thì phải ra tay, người ta lập tức hoa rơi nước chảy, tè cả ra ngoài, có thể
sao? Nếu như đối thủ của ngươi đối phó dễ dàng như vậy, thì hắn còn được
tính là đối thủ sao? Hôm nay chúng ta để Tề Mộc chạy mất, bắt lại thuộc hạ
của hắn rồi, Tề Mộc chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, vậy chúng ta nên làm
thế nào? Truyện "Dạ Thiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ
diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trước mặt Diệp Tiểu Thiên đã tụ họp một đám người đen kịt, chỉ có một

mình Hoa Tri huyện đứng lẻ loi trơ trọi ở cửa đại đường, không có người
nói chuyện, tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Tiểu Thiên.

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Các ngươi hãy nhìn ta, nhìn bộ dạng giống như gấu hiện tại của ta, có

khả năng ta làm ảo thuật từ trong ngực dính đất sờ được một tờ thánh chỉ,
thoáng một cái liền biến thành Bát phủ tuần án, bên hông còn cắm một
thanh Thượng Phương bảo kiếm không?

Lý Vân Thông đang vịn hắn đột nhiên “Khà khà” cười, lập tức phát hiện

không ổn, lập tức thu mặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.