DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 239

đời đời được nhớ đến là những người có đức hạnh. Như vậy, bạn có thể lừa
thế giới để lấy 1 tỉ đô-la; tất cả những gì bạn cần làm là dành một phần nhỏ
trong đó, ví dụ 1 hay 2 triệu đô-la, để được có chỗ trên thiên đường dành
riêng cho “những người cho đi.”

Tôi không có ý nói rằng tất cả những người lấy tên mình đặt cho các tòa nhà
đều không có đức hạnh và chỉ muốn mua một chỗ trên thiên đường. Nhiều
người làm thế vì áp lực từ những người đồng cấp và từ xã hội, và đó có thể
là cách để khiến những người đó thôi không làm phiền họ.

Chúng ta đã chứng minh rằng đức hạnh không phải là vật trang trí, không
phải thứ mà người ta có thể mua được. Bây giờ, ta hãy tiến thêm một bước
nữa để thấy rằng khi nào đức hạnh đòi hỏi da thịt trong cuộc chơi, xét theo
nghĩa chấp nhận rủi ro, đặc biệt là khi rủi ro ở đây là danh tiếng.

ĐỨC HẠNH LIÊN QUAN ĐẾN NHỮNG NGƯỜI KHÁC VÀ TẬP
THỂ

Từ thuộc tính quy mô, có thể khẳng định rằng đức hạnh là làm điều gì đó
cho tập thể, đặc biệt khi hành động đó lại mâu thuẫn với lợi ích hạn hẹp của
bạn. Đức hạnh không chỉ là đối xử tốt với những người mà bạn quan tâm.

Như vậy, đức hạnh thực sự chủ yếu nằm ở sự tử tế với những người bị bỏ
rơi, những trường hợp ít được biết đến, những người mà các tổ chức từ thiện
lớn thường bỏ qua. Hoặc những người không có bạn bè và chỉ cần thi thoảng
có người gọi cho họ để trò chuyện hay gặp họ để uống cùng một cốc cà phê
rang xay theo kiểu Ý.

ĐỨC HẠNH BỊ GHÉT BỎ

Hơn nữa, hình thức cao nhất của đức hạnh là không được ai ưa. Nói như vậy
không có nghĩa rằng bản thân đức hạnh có sẵn yếu tố bị ghét bỏ, hay liên
quan đến điều đó; ý nghĩa ở đây chỉ là những hành vi không được ưa chuộng
báo hiệu sự chấp nhận rủi ro và hành vi chân thực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.