DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 240

Dũng cảm là đức hạnh duy nhất không thể giả mạo.

Nếu tôi được yêu cầu miêu tả về một hành động đức hạnh hoàn hảo, thì đó
sẽ là việc chấp nhận một vị trí không thoải mái, bị trừng phạt trong dòng
chảy thông tin phổ biến.

Ta hãy lấy một ví dụ. Vì một số lý do nào đó, trong cuộc chiến tranh Syria,
nhờ vào những hãng quan hệ công chúng được nhà nước Qatar hậu thuẫn
mà nền văn hóa đơn sắc đã thành công trong việc trừng phạt tất cả những ai
phản đối những kẻ thánh chiến thích chặt đầu người khác (tức những người
Syria gọi là quân nổi dậy, nhưng thực ra lại đang chiến đấu để thiết lập nhà
nước Salafi-Wahhabi ở Syria). Những danh xưng quy chụp như “kẻ ủng hộ
chế độ Assad

328

” hay “kẻ tàn sát trẻ em” được tạo ra để khiến các phóng

viên vì khiếp sợ mà không dám nghi ngờ bất cứ sự hỗ trợ nào dành cho
những kẻ thánh chiến này. Và nó luôn nhắm đến trẻ em. Hãy nhớ đến những
kẻ bợ đỡ cho Monsanto, chúng thường kết tội những người phản đối công ty
này là “bỏ đói trẻ em.”

Đứng về phía sự thật khi sự thật đó không được lòng số đông là điều còn cao
cả hơn đức hạnh vì nó khiến bạn phải trả giá bằng danh tiếng của chính
mình. Nếu bạn là một phóng viên và bạn thực hiện những hành động có thể
khiến mình bị tẩy chay, như vậy bạn là người đức hạnh. Một số người chỉ
dám bày tỏ ý kiến trong các cuộc mạt sát tập thể của đám đông, vì đó là thời
điểm an toàn, và hơn nữa, họ lại nghĩ rằng như thế là mình đang thể hiện
đức hạnh. Đó không phải đức hạnh mà là sự vô đạo đức, một sự kết hợp
giữa việc ức hiếp và thói hèn hạ.

CHẤP NHẬN RỦI RO

Cuối cùng, khi những người trẻ tuổi “muốn giúp đỡ nhân loại” tìm đến tôi
và hỏi, “Tôi nên làm gì? Tôi muốn giảm sự nghèo đói và cứu thế giới,” cùng
nhiều khát vọng cao quý tương tự ở tầm vĩ mô, thì gợi ý của tôi là:

1) Đừng ra tín hiệu về đức hạnh;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.