DA THỊT TRONG CUỘC CHƠI - Trang 262

dịch, mà là giao dịch chấm dứt mọi giao dịch. Và khoảng một thiên niên kỷ
sau đó, người Thiên Chúa giáo đã có giao dịch cuối cùng của họ.

Nhà triết học Moshe Halbertal cho rằng sau sự kiện lấy cừu làm vật hiến tế
thay cho Isaac, những giao dịch với Chúa đã trở thành hoạt động tặng quà có
đi có lại. Nhưng tại sao tập tục hiến tế động vật vẫn tiếp diễn một thời gian
nữa?

Những thói quen của người Canaan

356

rất khó chết đi. Maimonides

357

đã

giải thích tại sao Chúa không lập tức ngăn cấm tập tục hiến tế động vật phổ
biến khi đó như sau: Lý do là “tuân thủ một mệnh lệnh như vậy sẽ là điều
trái ngược với bản chất con người, bởi họ thường trung thành với những gì
mình đã quen thuộc”; thay vào đó, họ “chuyển sang phục vụ Chúa những gì
đã được dùng làm vật thờ phụng cho những hữu thể thụ tạo và cả những thứ
tưởng tượng và phi thực.” Như vậy, việc hiến tế động vật vẫn tiếp diễn – hầu
hết là tự nguyện – nhưng, và đây là một dấu hiệu đặc trưng của các giáo phái
Abraham, tập tục thờ phụng loài vật hay hối lộ để xoa dịu thần linh thì
không tiếp diễn nữa. Tập tục hối lộ còn mở rộng sang cả việc hối lộ những
bộ lạc khác và những vị thần khác, và tập tục này tồn tại ở vùng Ả-rập cho
đến thế kỷ 6. Khi đó, một hình thái tổ chức tương tự như Liên Hợp Quốc
ngày nay xuất hiện ở Mecca, đó là một khu chợ chung dành cho hoạt động
giao dịch hàng hóa, quan hệ ngoại giao, và nhiều hình thức thờ phụng từ hai
bên.

Tình yêu không có sự hy sinh là trộm cắp (Procrustes). Điều này áp dụng
cho tất cả các loại tình yêu, đặc biệt là tình yêu với Chúa.

BẰNG CHỨNG

Tóm lại, trong những nơi thờ phụng của đạo Do thái-Ki tô, điểm trung tâm,
tức nơi đứng của giáo sĩ, tượng trưng cho da thịt trong cuộc chơi. Khái niệm
niềm tin không có sự hy sinh, vốn là một bằng chứng hữu hình, là điều mới
mẻ trong lịch sử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.