DẠ THOẠI - Trang 147

Anh nghĩ một lúc rồi nói: “Ít nhất cũng cho chúng ta biết rõ phương

hướng hành động.”

“Hoàn toàn chính xác.”

“Nếu chúng ta có thể tìm được cuốn sổ màu đen đó, vậy thì tất cả bí ấn

đều sẽ được tháo gỡ.” Tống Tĩnh Từ nhìn chằm chằm vào mắt của Nhiếp
Minh nói: “Vừa rồi nói chuyện với anh tôi cảm thấy - anh cho rằng nếu
muốn tìm cuốn sổ màu đen kia cũng không phải là một chuyện quá khó
khăn, có đúng không?”

Nhiếp Minh lắc lắc đầu: “Tôi không biết sẽ đi tìm cuốn sổ màu đen

kia ở đâu, tôi chỉ thấy là chúng ta đã có chút manh mối - chính là đoạn văn
mà cha cô đã viết trong cuốn sổ ghi chép. Nếu chúng ta có thể biết rõ
những lời nói đó là có ý gì thì có lẽ sẽ tìm được bí mật của cuốn sổ màu
đen.”

“Bản ghi chép đó là di vật của cha tôi, bây giờ đang để trong nhà tôi.

Thế nhưng tôi xem cũng không hiểu là có ý gì. Anh thì sao?”

“Tôi xem cũng không hiểu.”

Tống Tĩnh Từ suy nghĩ một lát rồi nói: “Buổi chiều hôm mà cha tôi

chết, anh và ông ấy cùng tới Vu gia. Ông ấy đọc xong cuốn sổ màu đen thì
liền gọi anh ra ngoài vườn nói chuyện, có đúng không? Ông ấy nói với anh
cái gì vậy?”

“Ông ấy có vẻ rất căng thẳng, cực kỳ bối rối, thậm chí còn có chút sợ

hãi - tôi không biết tại sao ông ấy lại như vậy. Ông ấy nói nội dung trong
cuốn sổ này hoàn toàn không phải là những vấn đề tài vụ thông thường...
Ông ấy còn nói muốn đi xác thực nội dung trong cuốn sổ, sau đó còn chưa
chào tạm biệt đã rời khỏi Vu gia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.