DẠ THOẠI - Trang 23

“...... Trước đây thầy Thiện lão sư đối xử tốt với chúng ta như vậy,

hiện tại chúng ta hại chết thầy ấy, lại còn làm như vậy, thật sự là tớ cảm
thấy......” Lý Viễn lại muốn khóc lên.

Mai Đức không đợi cậu nói xong, cầm lấy áo cậu ta, hung hăng nói:

“Vậy cậu cứ nói chuyện này ra đi, mấy người chúng ta cùng nhau ngồi tù!”

Lý Viễn bị dọa hoảng sợ, cậu ta không ngừng run rẩy.

Im lặng vài phút, Viên Tân nói: “Vậy cứ như Mai Đức nói mà làm,

chúng ta xử lý đống quần áo của thầy Thiện, sau đó bất kỳ người nào cũng
không được nhắc đến chuyện này!”

Ba người còn lại cũng liếc mắt nhìn nhau, lần lượt gật đầu.

“Ai có diêm?” Mai Đức lại hỏi một lần nữa.

Mấy người người sờ sờ túi quần, không có ai mang diêm trên người.

Mai Đức cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên ngẩng đầu nói:

“Lý Viễn, vừa rồi cậu dể mảnh nhỏ của kính lúp kia ở đâu? Đưa nó cho tớ.”

Lý Viễn sửng sốt một chút, nhưng lập tức hiểu rõ -- hiện tại là thời

điểm ánh sáng mãnh liệt nhất, có thể dùng kính lúp tụ quang, châm lửa lá
cây khô.

Năm phút đồng hồ sau, một đống lửa lớn cháy lên sâu trong rừng cây.

Vì không để lửa tràn ra ngoài, mấy người dọn dép sạch sẽ lá khô xung
quanh. Chỉ chốc lát sau, quần áo và giày sandal của thầy Thiên hóa thành
một đám tro.

Bốn người đào một cái hố rồi chôn đám tro này vào, lại ôm một ít

nhánh vây và lá khô rải lên. Bố trí xong hết, bọn hỏ thở một hơn nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.