DẠ THOẠI - Trang 250

Cát Lôi suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói: "Anh không nghe thấy.

Sao vậy, em nghe thấy sao?"

"Ừ, nó kêu tầm hai đến ba phút, đánh thức em."

Cát Lôi nhíu mày một cái: "Lạ nhỉ, Tạp Tư không phải là con chó hay

sủa."

"Em cũng cảm thấy vậy, cho nên em mới không hiểu, sao tối qua nó

lại muốn sủa."

"Ừ... Anh cũng thắc mắc." Cát Lôi nói: "Có thể là nó muốn yêu

đương?"

"Cát Lôi, anh có thể nghiêm túc một chút không!"

"Anh nghiêm túc mà, honey. Ý anh là, có phải là nó lại đến kì động

dục rồi không?"

Địch Lỵ nhướng nhướng mày: "Ừ... Có lẽ là vậy."

"Được rồi, Địch Lỵ, đừng căng thẳng như vậy. Một con chó nửa đêm

sủa cũng không phải là chuyện gì kì lạ." Cát Lôi lau miệng, đứng dậy từ
trên ghế, đi đến bên cạnh Địch Lỵ, hôm vào gò má cô một cái: "Anh phải đi
làm rồi."

Địch Lỵ nhìn anh khẽ cười, gật đầu một cái.

Sau khi Cát Lôi đi, Địch Lỵ rửa sạch bát đĩa, úp chúng lên chạn bát.

Sau đó đi lên phòng ngủ ở tầng hai, cầm một quyển tiểu thuyết, bước đến
gần cái ghế ngoài ban công, ngồi xuống.

Hôm nay tiết trời âm u, không có ánh nắng mặt trời, có vẻ lành lạnh.

Địch Lỵ cầm sách lên, bắt đầu đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.