DẠ THOẠI - Trang 256

Vừa đúng ba giờ mười lăm phút —— không chênh lệch phút nào với

tối qua.

Địch Lỵ nhíu chặt mày, cô giơ tay lên sờ cằm, cố gắng suy nghĩ ——

Rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Một phút sau, Địch Lỵ quyết tâm đánh thức Cát Lôi, gọi anh dậy bảo

anh đi đến nhà vệ sinh xem một chút, tại sao Tạp Tư lại cứ kêu mãi.

“Cát Lôi... Cát Lôi, dậy dậy.” Địch Lỵ vừa gọi vừa lay lay người Cát

Lôi.

Cát Lôi đang ngủ say bị gọi dậy, anh nheo mắt lại hỏi: “Địch Lỵ, sao

vậy?”

“Anh nghe đi, Tạp Tư lại bắt đầu kêu rồi.”

Cát Lôi nghe thấy tiếng chó sủa, không nhịn được dụi dụi mắt, nói:

“Để cho nó kêu đi, dù sao tiếng của nó cũng không lớn lắm, không sao
đâu.”

Nói xong, anh trở mình một cái, muốn đi ngủ tiếp.

“Cát Lôi, con chó này đêm nào cũng sủa, anh không cảm thấy kì quái

sao?” Địch Lý hơi nóng nảy, đứng thẳng dậy.

“Một con chó nửa đêm sủa thì có gì lạ? Địch Lỵ, mau đi ngủ đi.”

“Nhưng em phát hiện ra rằng, tối hôm nào cũng đúng ở chỗ đó, thời

gian đó, chính là lúc này, đúng ba giờ mười lăm phút.” Địch Lỵ nói.

Nói những lời này xong, mấy giây sau, Cát Lôi dường như nhớ ra

được điều gì đó, anh chợt lật người lại, hỏi: “Em nói cái gì cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.