DẠ THOẠI - Trang 269

cô vào phòng ngủ, lại nặng nề đóng chặt cửa lại.

Tiếp đó, Cát Lôi nhanh chóng nhảy lên giường, bao bọc chính mình

gắt gao trong chăn, càng không ngừng phát run.

Địch Lỵ hoàn toàn bị một loạt động tác của Cát Lôi làm sợ ngây

người,miệng cô há hốc đứng ở trong phòng, không biết làm sao.

Cứ như vậy, đại khái qua hai phút, hoặc là năm phút đồng hồ, Địch Lỵ

không dám khẳng định -- Cát Lôi vẫn duy trì loại trạng thái này, một bộ
thất hồn lạc phách.

Cô không rõ, đến cùng là có chuyện gì, sẽ dọa một người đàn ông to

lớn thành như vậy?

Lát sau, tiếng chó sủa ngừng lại.

Địch Lỵ chậm rãi, từng bước một đi đến trước giường, ngồi xuống nhẹ

giọng hỏi: “Cát Lôi, anh làm sao vậy?”

Gray lại rùng mình, sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng là có lẽ là bởi vì tiếng

chó sủa đã ngừng, anh có hơi bình tĩnh một ít, mở miệng nói:“Không......
Không có gì.”

Địch Lỵ chú ý tới, lúc Cát Lôi nói chuyện, căn bản không dám nhìn

thẳng vào cô.

Cô thở dài: “Cát Lôi, đã đến nước này, anh còn nói không có gì, anh

lại vẫn muốn en tin tưởng, anh không có chuyện gạt em đúng không?”

Mắt Cát Lôi chớp động vài cái, chau mày, không nói một tiếng.

“Gray, anh thật sự xem em trở thành đứa ngốc sao?” Thần sắc của

Địch Lỵ trở nên nghiêm khắc, “Buổi tối hôm nay nhất định anh phải nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.