DẠ THOẠI - Trang 350

Ôn Diên nằm trên giường run lẩy bẩy: Nếu cảnh sát phát hiện hung

thủ là cô thì sao? Lúc ấy thật sự không có người nhìn thấy? Không để lại
manh mối gì? Ôn Diên hối hận vì hành động xúc động lúc ấy của chính
mình.

Cuối cùng, cô bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ một chút: Cảnh sát

không có lý do gì để hoài nghi cô - chuyện trước khi Chu Linh chết có gọi
điện cho cô trừ người trong nhà hẳn là không còn ai biết; hơn nữa, coi như
cảnh sát điều tra ra cô đâm chết Chu Linh, cũng có thể giải thích đây là một
vụ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, không có người nào có chứng cứ chứng
minh là cô cố ý giết người - động cơ đó, sẽ không có bất kỳ ai biết.

Nghĩ tới điều này, Ôn Diên cảm giác khá hơn nhiều, cô chuẩn bị ngủ,

hôm nay thật sự đã giày vò đủ rồi.

Đúng lúc này, Ôn Diên nghe được tiếng chuông cửa truyền đến từ

phòng khách, cô giống như một chú chim sợ cành cong lập tức ngồi dậy.

Hàn Dực mở cửa, đứng ở cửa là hai cảnh sát đang mặc đồng phục.

“Đây là nhà của Ôn Diên sao?” Người cảnh sát cao hơn hỏi.

“Đúng vậy, các anh...” Hàn Dực cảm thấy không lành.

Ôn Diên đã mặc quần áo tử tế đi ra phòng khách, một cảnh sát khác có

làn da ngăm đen nhìn thấy cô, hỏi: “Cô chính là Ôn Diên?”

Ôn Diên ra vẻ rất tỉnh táo nói: “Là tôi, các anh có chuyện gì không?”

“Chúng tôi nghi ngờ cô có liên quan tới vụ tai nạn xe cộ chiều hôm

nay, mời cô đi theo chúng tôi một chuyến.” Người cảnh sát cao hơn xuất
trình giấy chứng nhận ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.