DẠ THOẠI - Trang 382

Trang Hải nghĩ một lúc: “Mày quên rồi sao? Hai chúng ta xem sau Lý

Ngang một giờ!”

Đột nhiên Chu Phong bừng tỉnh: “Đúng rồi, đại khái là mười rưỡi hai

chúng ta mới xem xong bộ phim này, sau đó nhận được điện thoại, nói cách
khác...” Cậu giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ.

Chín giờ năm mươi phút.

“Chưa tới 40 phút nữa là đến hai chúng ta.” Trang Hải run rẩy nói.

Chu Phong cảm thấy sau lưng ớn lạnh, có loại cảm giác sắp hít thở

không thông: “Chúng ta... Chẳng lẽ cũng sẽ...”

“Chờ một chút!” Bỗng nhiên Trang Hải ngẩng đầu: “Chu Phong, mày

có nhớ không? Đầu tiên cái đĩa này cũng không phải là của Lý Ngang, mà
là của chủ cửa hàng băng đĩa! Anh ta nói anh ta đã xem qua chiếc đĩa này,
cũng đã nhận được điện thoại!”

Chu Phong há to miệng, liếc Trang Hải một cái, sau đó hai người

dường như phát điên lao ra cửa.

Hai phút sau, bọn họ thở hồng hộc chạy tới cửa hàng băng đĩa - trong

tiệm sáng đèn, không có một khách hàng nào, chủ tiệm cũng không ở đó.

“Lên lầu tìm!” Trang Hải nói.

Hai người leo lên chiếc cầu thang gỗ nhỏ hẹp, Trang Hải đi đằng

trước.

Lúc đến bậc thang cuối cùng, Trang Hải đứng yên bất động.

Lòng Chu Phong căng thẳng, cậu thấp giọng hỏi: “Mày... Thấy gì

đấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.