DẠ THOẠI - Trang 74

Từ nhà Dư Huy đi ra, Mai Đức cùng Viên Tân mới phát hiện bây giờ

đã là bảy giờ tối.

Chuyến xe quay về cũng đã hết rồi. Hiển nhiên rằng bọn họ còn phải

tiếp tục ở lại đây một đêm, buổi sáng ngày mai mới có thể rời đi được.

Mai Đức cùng Viên Tân đến bên cạnh nhà Dư Huy tìm một khách sạn,

bọn họ đặt hai phòng đơn, người phục vụ đưa hai người tới nơi, Mai Đức ở
phòng 701, Viên Tân ở phòng 705 cùng tầng với anh.

“Mai Đức, tao mệt quá. Tao phải đi ngủ đã, ngày mai gặp lại.” Viên

Tân đứng trước cửa phòng dùng giọng điệu mệt mỏi nói.

“Ngày mai gặp.” Mai Đức nhìn anh gật gật đầu, sau đó vào phòng

mình.

Nằm ở trên giường, Mai Đức suy nghĩ rất nhiều, anh hoàn toàn không

có cách nào để đi vào giấc ngủ.

Chỉ cần nhắm mắt lại, Mai Đức liền cảm thấy không hiểu mình sợ hãi

cái gì, giống như trong bóng tối có một đôi mắt đang nhìn anh vậy. Ánh
mắt kia dần dần hiện ra ngọn lửa oán giận, tựa như chỉ cần Mai Đức hơi thả
lỏng cảnh giác là nó có thể lập tức xâu xé lấy anh.

Thầy Thiện, lúc ấy chúng tôi thật sự không cố ý. Cũng đã mười năm

rồi, ông vẫn không muốn buông tha cho chúng tôi sao? Mai Đức nằm ở trên
giường, bất đắc dĩ than thở, nước mắt gần như cũng muốn chảy xuống từ
hốc mắt của anh.

Nghĩ đi nghĩ lại, Mai Đức dần dần chìm vào giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.