ĐẶC CÔNG HOÀNG PHI - Trang 161

Namtử đưa lưng về phía Lạc Vũ, thanh âm khàn khàn, phản ngược lại

uy hiếp Lạc Vũ.

Lạc Vũ nghe hắn nói, hừ lạnh một tiếng: “Không nói phải không, được,

ta đây cũng không rảnh nói nhảm với ngươi, giữ lại tánh mạnh của ngươi,
để xem ngươi có nói hay không.”

Dứt lời, thân hình chớp lên, một cỗ sát khí bao phủ cả con hẻm nhỏ.

Sát khí vô hình hoàn toàn bao phủ quanh người nam tử.

Chỉ cần hắn vừa động đậy, lực lương vây quanh bốn phía sẽ ép chặt hắn

mà chết.

Namtử đưa lưng về phía nàng, cảm giác được sát ý bốc lên từ Lạc Vũ.

Đồng thời phát hiện tất cả đường lui đều bị Lạc Vũ chặn rồi, tánh mạng

của hắn bị nàng nắm giữ trong tay.

Bóng lưng hắn có chút động đậy, trong nháy mắt ruột gan cảm thấy lạnh

lẽo, đột nhiên hắn quát lạnh lên một tiếng: “Quân Lạc Vũ, nếu ngươi dám
động đến ta đừng nghĩ thấy được mặt trời mọc vào ngày mai.”

Lạc Vũ vừa nghe, biết nàng đã thành công khiêu khích hắn, có lẽ nàng

có thể dò xét ra kẻ chủ mưu hạ độc cả nhà nàng.

Tâm trạng nàng lập tức xoay chuyển cực nhanh, trên mặt lại vẫn giả vờ

lạnh băng, nàng cười lạnh nói: “Ta không thấy được mặt trời mọc ngày mai
sao? Hừ, sợ rằng ngươi còn không biết, ta ngoại trừ là học trò Đế Quốc học
viện, còn là người của hiệp hội dược sư, ta rất rõ ràng ta có thể đối phó một
chút thủ đoạn lúc nãy của ngươi.

Chỉ với điểm ấy thủ đoạn cũng muốn hại ta, quả thật chính là mơ tưởng

a.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.