ĐẶC CÔNG HOÀNG PHI - Trang 235

Ngay lúc Yến Trần, Yến Phi, Yến Lâm, ba người liên thủ chống lại Phật

Vương, đột nhiên phía sau lốc xoáy hoa sen có một cơn lốc hoa nhỏ vòng
qua ba người, vọt về phía Vân Thí Thiên.

Cùng lúc, dường như Phật Vương rất vui vẻ, tiếng nói âm âm vang dội

trên bầu trời.

“Ta quay lại đây chính là muốn nhìn một chút có cơ hội giết ngươi hay

không…”

Thanh âm vui vẻ phiêu đãng trong không trung, lốc xoáy hoa sen nọ vẫn

hướng về phía Vân Thí Thiên.

Vân Thí Thiên thấy vậy, trên mặt hoàn toàn không có một tia động

dung, chỉ lạnh lùng nói: “Chỉ bằng ngươi.”

3 chữ lạnh lùng vừa hạ xuống, hai tay Vân Thí Thiên vẫn thu lại trong

tay chậm rãi duỗi ra, một tia đấu khí màu tím nhạt bắt đầu ngưng tụ.

“Không cho ngươi ra tay.” Nhưng ngay lúc trong tay Vân Thí Thiên

xuất hiện đấu khí màu tím, Lạc Vũ đã sớm đứng bên người Vân Thí Thiên
đang sẵn sàng đón quân địch, quát khẽ một tiếng.

Bước về phía trước vài bước, trong tay nàng đã sớm ngưng tụ toàn bộ

lực lượng kiếm khí vô hình, quét ngang trời một cái.

Một tiếng kêu nhỏ vang lên, một kiếm bổ tới tấn công lốc xoáy hoa sen.

Vô hình kiếm khí xẹt qua trên bầu trời bao la, thanh âm bén nhọn rõ to

vang lên.

Tựa như một thanh kiếm phượng nghĩa vô phản cố đánh tới lốc xoáy

hoa sen, không chiến thắng thề không quay đầu.

“Ầm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.