ĐẶC CÔNG HOÀNG PHI - Trang 2956

“Hắn nói ta là ếch ngồi đáy giếng đấy.” Lạc Vũ cười nói với Vân Thí

Thiên.

Vân Thí Thiên gật đầu, mắt lạnh quét Đế Phạm Thiên một cái: “Vậy thì

đánh hắn thành con ếch xanh luôn.

“Ta cũng có ý đó.” Lạc Vũ nhất thời cười lên ha hả.

Đế Phạm Thiên đang cười càn rỡ nghe vậy, dung mạo ôn nhuận dựng

lên, cười lạnh nói: “Ta đây cũng muốn nhìn một chút các ngươi rốt cuộc có
bao nhiêu lợi hại.”

Dứt lời, ngón tay liên tục huy động đánh vào đàn cổ trước mặt.

Âm ngân không tiếng động kia trong nháy mắt bao phủ trăm đầu cự

long đang xoay xung quanh hắn.

Trăm con cốt long với thân thể khổng lồ ngay lập tức mãnh liệt bay toán

loạn trên bầu trời, giương nanh múa vuốt hướng về phía Vân Thí Thiên và
Quân Lạc Vũ.

Vân Thí Thiên thấy vậy, lãnh khốc trong mắt chợt lóe lên, sẵng giọng

nói: “Ngươi nghĩ rằng chỉ mình ngươi có rồng.”

Lời nói lạnh như băng vẫn còn quanh quẩn trong không trung, tay phải

Vân Thí Thiên vung cao lên, một đao bổ xuống không trung.

Lập tức, chỉ thấy một tia sáng sắc bén như loan nguyệt, mạnh mẽ thoát

ra, hướng về phía đại trận bảo vệ núi Lâu Tinh ngang trời đánh ra.

Nhanh như sao băng, trong nháy mắt tia sáng với tốc độ sao hỏa va vào

trái đất đánh vào đại trận bảo vệ núi Lâu Tinh.

“Oanh.” Nhất thời, chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa, dữ

dội phá không mà ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.