ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1027

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm liếc mắt nhìn nhau

một cái, mở miệng đồng thanh nói: "Lời này tựa hồ có thâm ý? Có thể
đừng giày vò tế bào não của chúng ta, trực tiếp vào đề không?"

Vô Ngân công tử vừa dứt lời, Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên

Viên Diễm càng khó hiểu, chỉ tìm Thánh Thủ Y Vương đi cứu người, có
liên quan gì tới an nguy của Long Diệu Hoàng Triều?

"Hiên Viên Diễm, ta biết mục đích ngươi tới đây, là tìm Thánh Thủ Y

Vương chữa trị quái bệnh cho mẹ." Vô Ngân công tử khẽ thở dài trong
lòng, tròng mắt hiện lên vẻ do dự, khẽ mở đôi môi mỏng nói: "Không dối
gạt ngươi, Thánh Thủ Y Vương mà ngươi tìm kiếm, thật ra là gia phụ."

Nghe thấy lời này, Hiên Viên Diễm đột nhiên nhướng mày, giọng điệu

mang theo khiếp sợ: "Thánh Thủ Y Vương, lại là lệnh tôn?"

"Gia phụ thiếu ân nhất định phải trả, đây là nguyên tắc làm người của

ông." Vô Ngân công tử đứng dậy, chậm dãi đi tới một cây tre bên ngoài
lương đình.

Khẽ dựa lưng vào thân cây, ngước đầu nhìn ánh trăng cao vời vợi, hắn

mở miệng nói tiếp: "Thật ra thì một năm rưỡi trước, gia phụ đã biết ngươi
tìm kiếm tung tích của ông rồi. Chẳng qua là khi đó mẫu thân ta qua đời,
ông vô cùng bi thương. Hơn nữa bệnh của mẫu phi ngươi quá kỳ quái, dù y
thuật của cha ta được xưng tụng là thần thông quảng đại, cũng không chữa
được."

"Ông không thể trả ân, nên mới chủ động hiện thân gặp ngươi." Hắn

ngửa đầu ngắm trăng, tuy vẫn tiếp tục nói, nhưng ánh trăng trong mắt đã
chuyển thành hình bóng của người cha vừa qua đời.

Nghe những lời này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đột nhiên xiết chặt

nắm đấm, mắt ngọc đầy lo lắng liếc nhìn Hiên Viên Diễm. Không thể nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.