ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1424

Diễm một câu trả lời hết sức chắc chắn.

Bởi vì, lời Dạ Dật Phong vừa dứt, vách tường treo bức tranh thủy mặc

sau lưng hắn, bống nhiên nứt ra, mười tên nam tử trung niên áo đen, thân
thể giống như một mũi tên nhọn lao ra.

Vách tường nhanh chóng nứt ra, rồi lại bỗng chốc khép lại, trong nháy

mắt vách tường khép lại, mười tên nam tử trung niên áo đên đã xếp thành
một hàng đứng ở sau lưng Dạ Dật Phong,

Tren tay mười tên ma tử trung niên áo đen đều cầm một thanh trường

kiếm vô cùng sắc bén.

Trong ánh nến đỏ rực chập chờn, từng luồng lệ khí vô cùng dũng

mảnh tản ra từ trên mũi trường kiếm sắc bén lạnh lẽo, trường kiếm sắc bén
lạnh lẽo đều đồng loạt chỉ về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên
Viên Diễm.

“Ta nói cái này... môn chủ, vòng hoa của ta còn chưa có bện xong đâu,

có thể để cho mười tên thuộc hạ của ngươi đợi một lát nữa mới lấy mạng
được không?”

Thượng Quan Ngưng Nguyệt im lặng gần nửa buổi, cuối cùng cũng

mở miệng nói chuyện, chỉ là đầu của nàng vẫn cúi, ngón tay thon thon vẫn
bận rộn như cũ, vội vàng bện vòng từ hoa tươi để trên bàn gỗ tử đàn.

Đối với lời nói biếng nhác của Thượng Quang Ngưng Nguyệt, trong

môi Dạ Dật Phong chỉ trả lời hai chữ đơn giản, cũng không muốn để mười
tên thuộc hạ của Sinh Tử Môn từ từ mới lấy mạng, lạnh lùng trả lời: “Bày
trận!”

“Dạ!” Mười tên ma tử trung niên áo đen, trăm miệng một lời cung

kính lên tiếng, đồng thời thân thể bỗng chốc nhanh như tia chớp, phân ra
đứng ở mười vị trí khác nhau trong thư phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.