ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1857

lắc đầu, nhanh chóng buông tay nàng, song chưởng nắm lại, cắn răng nói:
"Khiến ta có một loại kích động muốn phá hủy nhà cửa."

"Nam viện vừa mới bị ta phá thành một vùng phế tích. Chàng đừng

làm Tây viện trở thành một vùng phế tích nữa. Nếu không, sợ là các trưởng
lão khóc lên đó." Nàng kéo cánh tay Hiên Viên Diễm chạy về phía cửa Tây
viện, đồng thời khóe mắt và khóe môi nhất tề co giật: "Đi hồ nước bên
ngoài Tây viện, dùng sức mạnh gấp rút muốn bùng nổ trong cơ thể chàng
để phá hư hồ nước đi!"

Bên ngoài Tây viện --

Từng dãy liễu xanh vươn thẳng. Gió nhẹ khẽ nỉ non. Cành liễu dài treo

lủng lẳng đang rủ xuống mặt ao trong suốt, làm từng vòng sóng nước lan
xa. Xung quanh mỗi gốc liễu là vô số bông hoa muôn hồng nghìn tía tỏa
sắc rực rỡ, phô diễn điệu nhảy của mình trong gió. Chỉ có điều, hoa dù xinh
đẹp đến đâu, nếu như so sánh với Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên
Viên Diễm đều thua kém, ảm đạm nhạt nhòa như chỉ làm nền cho đôi tình
nhân.

Hiên Viên Diễm vừa tới bờ hồ, không thể tiếp tục khống chế sức mạnh

gấp rút muốn bạo phát trong cơ thể mình nữa, song chưởng quét về phía
mặt hồ. Theo lí mà nói, khi hai tay Hiên Viên Diễm bắn ra khí lưu mạnh mẽ
vào hồ nước thì nước hồ phải lập tức vọt lên cao, thế nhưng -- chuyện kì lạ
đã xảy ra, nước hồ không những không vọt lên mà toàn bộ nước đông thành
hồ băng khí lạnh lởn vởn.

Theo dòng khí lưu bắn tán loạn, Hiên Viên Diễm cảm thấy nguồn lực

lượng nhu hòa làm hắn cực kì thích đang dung hợp với nội lực của mình.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt giương mày phượng, nhìn về hồ nước

đông thành băng, mở miệng nói: "Diễm, cho hồ nước một chưởng nữa xem
kết quả thế nào!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.