ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1898

Hiện tại thấy hình thêu tử long mặt trời giống y như thật trên khăn lụa,

Hiên Viên Diễm đã hiểu sâu sắc hai chữ "biết sơ" này rồi. Nếu nói biết sơ --
chính là luyện bất kì bản lĩnh gì trên thế gian đến xuất thần nhập hóa mới
gọi là biết sơ.

Nguyệt nhi của hắn biết sơ độc thuật, biết sơ ám khí, biết sơ nấu

nướng, biết sơ thêu thùa. Tóm lại, các bản lĩnh trên đời, Nguyệt nhi của
hắn... hình như đều biết sơ. Trên thế giới có bản lĩnh nào Nguyệt nhi không
biết sơ không? Đây là một vấn đề sâu xa tương đối đáng để suy nghĩ. Hôm
nào đó, hắn phải hỏi nàng câu này.

Hiên Viên Diễm đưa ly trà đã thổi nguội đến bên miệng nàng, để nàng

uống một ngụm rồi bỏ ly xuống mặt bàn. Lúc này, hắn mới bưng ly trà của
mình lên uống một ngụm. Hiên Viên Diễm nhìn Dạ Dật Phong: "Trà hoa
nhài này là Nguyệt nhi nhà ta biết sơ trà đạo trước khi lên đường đã đặc
biệt dạy ta nấu vì nhiệt tình chào đón Thái tử Thương Nguyệt. Không biết
sau khi uống xong, Thái tử cảm thấy hương vị như thế nào?"

Dạ Dật Phong thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt nói: "Trà ngon, hương vị

làm người ta trọn đời khó quên!" HNTB.dđLQĐ

"Độc ẩm không bằng cùng uống. Ta và Nguyệt nhi cũng không keo

kiệt chia sẻ với người khác. Nếu..." Hiên Viên Diễm khẽ xoay ly ngọc trong
tay, môi mỏng cong lên: "Thái tử Thương Nguyệt đưa ra lời khen ngợi tốt
với trà hoa nhài này như vậy, không bằng bảo thuộc hạ của ngươi khổ cực
canh giữ trên cây ngoài cửa sổ vào uống một ly?"

Hiên Viên Diễm vừa dứt lời, thân thể Dạ Dật Phong đột nhiên cứng

đờ, thiếu chút nữa đánh rơi ly trà đang cầm trên tay...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.