ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1994

độ nóng bức con người không thể chịu được, chỉ cần uống nước một lần
một ngày; vô cùng thích hợp lặn lội đường xa.

[(*) 1 dặm = 500m.]

Hiên Viên Diễm vén tóc cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đưa tay về

một trong hai con tuấn mã, cười nói: "Phần lễ mọn này mong Thái tử nhận
cho. Nó không chỉ có thể tránh kẻ địch đuổi theo, mà còn có thể khiến Thái
tử duy trì khí huyết trở về nước với tốc độ nhanh nhất."

-- Lễ mọn? Hãn Huyết bảo mã chỉ còn có năm con. Bao nhiêu người

yêu ngựa tình nguyện táng gia bại sản, cam tâm tổn thọ mười năm cũng
không thể sở hữu một con trong đó. Bởi vì, chẳng ai biết năm con Hãn
Huyết bảo mã còn sống trên đời rơi vào tay ai. Không ngờ Hiên Viên Diễm
có hai con, mà lại không chút đau lòng biến chúng thành lễ mọn không chút
giá trị tặng cho kẻ địch?

Trái tim Dạ Dật Phong đập mạnh, nhưng không nói chữ nào, liếc nhìn

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm rồi bước đến trước mặt
Đông trưởng lão, thò tay nhận lấy roi ngựa trên tay ông. Hiên Viên Diễm
nói không sai, nếu hắn muốn trở về nước với tốc độ nhanh nhất, cho dù "lễ
mọn" này có dụng ý khác thì hắn không có lí do gì để từ chối cả.
HNTB.dđLQĐ

Mũi chân Dạ Dật Phong khẽ đạp lên mặt đất, nhanh nhẹn nhảy lên

lưng ngựa, nhẹ nhàng kéo dây cương màu vàng kim, khiến tuấn mã xoay
thân lại. Hắn quay lưng về phía mọi người, không để mọi người nhìn thấy
tay phải cầm roi ngựa của mình quá dùng sức nên sắp rỉ máu, thản nhiên
nói: "Sau này còn gặp lại."

Khi Tây Thần và Thương Nguyệt đại chiến, sao Thượng Quan Ngưng

Nguyệt và Hiên Viên Diễm có thể bỏ qua? Cho nên... sau này còn gặp lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.