ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 1995

sẽ không lâu nữa. Trong lời hắn còn ẩn chứa ý nghĩa khác, sao hai người
kia lại không rõ ràng?

Thương Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm thâm tình nhìn nhau,

khẽ cong khóe môi, đồng thanh nói: "Dĩ nhiên, sau này còn gặp lại."

Hai người vừa dứt lời, Dạ Dật Phong lập tức kéo dây cương. Hãn

Huyết bảo mã tung vó chạy như bay, chở Dạ Dật Phong chất chứa đầy u
sầu xuyên qua biển hoa rực rỡ phía trước, biến mất trong tầm mắt mọi
người...

Liếc nhìn bóng lưng tiêu điều của Dạ Dật Phong, Tiêu Hàn bình thản

nói: "Nếu ta không đoán sai, Hãn Huyết bảo mã còn lại là lễ mọn mà hai vị
chuẩn bị cho ta đúng không?" Mặc dù giọng điệu bình thản HNTB.dđLQĐ,
vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong lòng hắn đang khiếp sợ, trong lòng như
thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển khơi ngày dông bão.

-- Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm đã đoán được sau

khi vở kịch hạ màn, mình sẽ lập tức rời khỏi Tây Thần? Chẳng lẽ...

Đối với câu hỏi của Tiêu Hàn, Hiên Viên Diễm cười không nói.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đáp lời: "Nếu Tiêu thái tử không nguyện ý
vui vẻ nhận phần lễ mọn này mà muốn thay bằng đi Vô Danh sơn trang ở
mấy ngày, dĩ nhiên chúng ta sẽ tuyệt đối hoan nghênh."

Xem ra bọn họ đã nhìn thấy suy nghĩ ngồi yên xem hổ đấu, đợi hổ bị

thương rồi trục lợi của mình, hắn... phải thay đổi sách lược mới được.

Tiêu Hàn lạnh nhạt nhìn bọn họ, vẻ mặt lạnh lùng như băng sương che

đậy cảm xúc trong lòng, dời bước đến trước mặt bảo mã, nhảy lên lưng nó.
Hai tay hắn kéo dây cương, nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nói từng
câu từng chữ: "Tạm biệt! Lời cam kết nợ ngươi lúc trước, ta sẽ đưa lên!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.