ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2003

Miệng Ngân Lang, Thanh Báo há to có thể ngậm một quả trứng, cằm

sắp trật khớp, tròng mắt dường như muốn lồi ra khỏi hốc mắt rơi xuống nền
đất.

-- Thần ạ, Vương phi của bọn họ là tiên trù tôn sư (*) trên trời hạ

xuống phàm trần sao?

[(*) Tiên trù tôn sư: Vị tiên là sư phụ nấu ăn.]

Mười thứ hấp, kho, chiên vàng làm người ta thèm nhỏ dãi được đặt lên

bàn gỗ.

Cầu Cầu đang ở góc nhà "kiểm điểm" cũng không nhịn được nữa,

bụng réo lên, bắt đầu vểnh vểnh cái mũi nhỏ lên, lăn đến chân bàn như
chuột lén đi ăn lúc nửa đêm. Bàn tay nhỏ ôm chân bàn, nhanh chóng leo lên
mặt bàn, bàn tay rục rịch thò tay vào những chiếc đĩa.

"Nè nè nè --" Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang quay lưng về phía

Cầu Cầu, đảo món ăn trong năm nồi. Nhưng khi bàn tay nhỏ không an phận
của nó vừa mới chạm vào bên trong đĩa, nàng nhanh chóng vọt tới bên bàn
gỗ. Nàng nhướng mày nói: "Cầu Cầu, ăn trộm là một hành vi rất không
tốt."

Bé con nhất thời bị hoảng sợ, bàn tay nhỏ lập tức rụt về, nghẹn họng

nhìn nàng trân trối.

-- Trờ ạ, sau lưng Nguyệt chủ tử có mắt sao? Chẳng phải nàng đang

loay hoay đảo đồ ăn trong năm nồi sao, sao có thể bắt được nó định ăn trộm
thức ăn chứ?

Ăn trộm thất bại, Cầu Cầu bất đắc dĩ lăn xuống bàn, lăn lộn trên đất,

"khóc" ầm lên: "Hu hu hu... Người ta sắp chết đói... Bao giờ mới được ăn?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.