ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2005

-- Quái lạ! Căn cứ vào số lượng thức ăn để tính thì trong đĩa sứ phải

chất đống lên như núi cao chứ, sao hiện giờ lại trở thành núi thấp lung lay
sắp đổ thế?

Ngân Lang và Thanh Báo vò đầu, nghi hoặc nhìn nhau rồi nhìn thấy

Vương gia đứng cách đó không xa, đang lắc lắc đôi đũa dính đầy dầu mỡ.
Trong nháy mắt, bọn họ ngổn ngang trong gió. Cả buổi, "núi cao" biến
thành "núi thấp" do Vương gia của họ... Khụ khụ, học Cầu Cầu ăn trộm?

"Ngân Lang, Thanh Báo, các ngươi bưng mười món ăn này qua kia rồi

cùng các trưởng lão động đũa trước đi." Thượng Quan Ngưng Nguyệt cúi
đầu khuấy canh cá, cười nói: "Diễm, chàng cũng qua đó ăn đi. Hai nồi canh
còn lại sẽ nấu xong rất nhanh, để ta tự bưng qua."

"Ừ!" Hiên Viên Diễm nở nụ cười, nghe lời gật đầu rồi đi theo Ngân

Lang, Thanh Báo đến thiện sảnh sát vách.

Ba người Hiên Viên Diễm rời khỏi không bao lâu, hai món ăn cuối

cùng cũng ra nồi. Thượng Quan Ngưng Nguyệt dập lửa trong lò, đổ canh
vào tô sứ, bưng khay canh đến cửa trù phòng.

Chỉ có điều -- Chân trái vừa ra khỏi trù phòng, chân phải còn ở trong,

lông mày nàng chợt nhíu lại, môi hồng phát ra vài tiếng nôn ọe. Ngửa đầu
hít sâu một hơi, nàng kiềm nén dạ dày muốn dâng trào nước chua, lông
mày giãn ra, cất bước đến thiện sảnh sát vách.

Kể từ khi rời khỏi Thương Nguyệt, trong khoảng thời gian này tim và

gan phổi của nàng sẽ quặn đau mười ngày một lần. Chỉ là đối với tình trạng
quặn đau khác thường trong cơ thể, nàng vẫn luôn cố gắng giấu diếm nên
Hiên Viên Diễm vẫn chưa phát hiện ra. Vì vậy, vừa rồi muốn nôn, nàng lại
lầm tưởng đó là di chứng của tình trạng đau quặn kia. Nhưng thật ra...

Đợi đến khi Thượng Quan Ngưng Nguyệt bước vào thiện sảnh, phát

hiện ngoài Cầu Cầu và Ngốc Bảo đang ngồi bên chiếc bàn nhỏ ăn nhồm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.