ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2144

Mà tên binh lính Tây Thần nhận lấy chén thuốc, nhưng lại không có

uống thuốc.

Liếc nhìn Hiên Viên Diễm, tên binh lính Tây Thần nhẹ buông tay,

khiến chén thuốc vang lên một tiếng Dieenndkdan/leeequhydonnn "loảng
xoảng", vỡ thành từng mảnh nằm trên đất.

Ánh mắt binh lính Tây Thần lạnh lùng, đón lấy ý cười trong ánh mắt

Hiên Viên Diễm, gằn từng chữ một: "Tay không có lực, không nhận được."

Ánh mắt binh lính Tây Thần lạnh lùng, nói ra sáu chữ, cất dấu một

chút khiêu khích.

Ý khiêu khích này, chính là – nếu ta không nhận thuốc, các ngươi liền

mạnh mẽ rót thuốc cho ta. Nhưng, hiện giờ cũng không phải là ta không
nhận thuốc, ta nhận rồi, chỉ là tay không có lực không nhận nổi thôi.

Hiên Viên Diễm thông minh tuyệt đỉnh, há lại không phát hiện được

trong ánh mắt và giọng điệu của binh lính Tây Thần này ẩn giấu một chút
khiêu khích chứ?

Môi mỏng cong lên lười, Hiên Viên Diễm rót một chén thuốc nữa, nhẹ

giọng nói: "Nếu tay không có lực, dfienddn lieqiudoon có nguyện ý để ta
giúp một tay, đút ngươi uống xong chén thuốc này chứ?"

Đút và rót, hai khái niệm.

Đút -- Hiên Viên Diễm bưng chén thuốc, binh lính Tây Thần há miệng

ra, Hiên Viên Diễm đưa chén đến bên miệng binh lính Tây Thần, binh lính
Tây Thần nuốt xuống từng chút từng chút một.

Rót – giống như Thượng Quan Ngưng Nguyệt đối xử với Địch tướng

quân, Hiên Viên Diễm ghìm chặt hai bên miệng binh lính Tây Thần, trực
tiếp đổ thuốc vào trong miệng binh lính Tây Thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.