ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2168

Dieenndkdan/leeequhydonnn người mẹ già tóc bạc hai mắt đã kém, thừa
dịp trời còn tờ mờ sáng, lúc hắn còn chưa bắt đầu rời giường...

Chống cây gậy quải trượng, từng bước đi rồi ngã, dập đầu bò tới một

ngôi chùa trên đỉnh núi, cầu lão phương trượng một chiếc phù bình an, thay
hắn đuổi đi những bất hạnh đem lại may mắn.

Một binh sĩ Bắc Dực cũng cúi đầu, vẻ mặt đầy nước mắt, đưa tay mò

vào trong áo.

Nơi cổ họng binh sĩ Bắc Dực nghẹn ngào, từ trong lồng ngực móc ra

một chiếc hộp gỗ xù xì, tay run rẩy mở ra chiếc hộp xấu xí đó.

Bên trong hộp gỗ, chứa sáu miếng bánh xốp nhỏ.

Đây là thứ mà ba năm trước đây, ngày binh sĩ Bắc Dực rời nhà trở về

doanh trại, người mẹ già tóc bạc của hắn vừa lau nước mắt, vừa làm bánh
xốp mà hắn thích nhất.

Sáu miếng bánh xốp, binh sĩ Bắc Dực đều không nỡ ăn một miếng

nào.

Ba năm rồi, miếng bánh vốn trắng tinh không một dấu vết, đã trở nên

đen thui đầy mốc, nhưng binh sĩ Bắc Dực vẫn không ném bỏ hộp bánh xốp
này.

Còn các binh lính Tây Thần hơn bảy tám năm chưa trở về nhà, hai tay

ôm lấy đầu gối, đầu chôn vào giữa cánh tay, khiến lệ rơi tuôn trào như suối.

Suy nghĩ của bọn họ bay về nhiều năm trước, mẹ già tóc bạc lưng gù,

đứng ở dưới tầng cây cành lá rậm rạp, *dyan(lee^qu.donnn) tuy trong mắt
hàm chứa đầy nước mắt không nỡ, nhưng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.